Ước Hẹn Làng Hòa
Ước Hẹn Làng Hòa
Hùng
hồi chuông ngân vang tiếng thu xa
Chiều nhẹ ai đưa
chân người lựa khách đồng hành
Đời ngang cháy tờ lòng vương triếu nặng
Dẫu bâng khuôn nghe vạn nỗi u sầu
Người tình nơi đâu xa cách từ lâu Ngồi
hồi chuông riêu sao người nảy bóng tim về
Buồn ai oan giây tình xứ đớt đoàn
Cô nhân ơi cay đắng lệ khóc lờ nghề
Dòng nước mắt như thầm chóa xót
Điếc về thì tha nuốt mơ chi
Nghẹn ngào lặng
ôm ối sầu vì
Hương sắc xưa phai tàn vì thương nhau
Vui sắc bướm chung cành hoa trang Ấn mâu sầu
với mỗi
tình đời
Nguyện từ đệ an trốn tuyền xưa
Lan cô quên
đi với anh hãy quay về
Phút đau thương lăn trút cản linh hồn
Tình nơi đâu xa cách từ lâu Ngồi hồi chuông riêu
sao người nảy bóng tim về
Buồn ai oan giây tình xứ đớt đoàn
Cô nhân ơi cay đắng lệ khóc lời
Dòng nước
mắt như thầm chóa xót
Điếc về thì tha nuốt mơ chi
Nghẹn ngào lặng ôm ối sầu vì
Hương sắc xưa
phai tàn vì thương nhau
Vui sắc bướm chung cành hoa trang Ấn mâu sầu
với mỗi
tình đời
Nguyện từ đệ an trốn tuyền xưa
Lan cô quên
đi với anh hãy quay về
Trời
buồn mây rơng trên lối pha thưa Từng
giọt mưa rơi mưa thay lệ tiên một người
Hồi chuông vang vang từng cầu vinh bị ớt
Phút đau thương lăn trút cạn linh hồn