Nếu biết trước rằng sẽ mãi xa nhau
Nếu biết trước rằng sẽ mang thương đau ngày sau
Sao không níu lấy đôi tay thật lâu
Để lời yêu thương nhạt màu
Nếu biết trước đường đời rẽ ngang đôi ta
Nếu biết trước lời hẹn ước sẽ trôi xa đi mất
Mây chợt hững hờ, đêm chợt bơ vơ
Hoài niệm giấu hết trong mơ
Mùa thu đi qua
Trầm hương gọi bóng dáng người khuất xa
Đã lặng tiếng dương cầm
Gió mang mùa đông ghé lại
Để cô đơn xé nát tim anh
Giờ ta như mang trọn sâu nhân gian
Người nơi sương khói ân tình nay dở dang
Giấc mơ hóa tro tàn
Chẳng thể lướt thêm một phím đàn
Để hồn ta mãi còn lang thang
Dù là trăm năm trôi qua dù nhân duyên chia xa dù cho ký ức đã nhạt dấu
Cớ sao chẳng thể nào xoa dịu đi niềm đau hằn sâu để sau cùng ta lạc nhau
Tâm trí anh chẳng thể thôi nghẹn ngào
Và trái tim không thể ngưng thét gào
Cớ sao đến giờ mới nhận ra
Giờ ta như mang trọn sâu nhân gian
Người nơi sương khói ân tình nay dở dang
Giấc mơ hóa tro tàn
Chẳng thể lướt thêm một phím đàn
Để hồn ta mãi còn lang thang