
Song
Mỹ Nhung
Liên Khúc Bolero Tâm Trạng Cực Hay Nghe Hoài Không Chán - Dẫm Nát Con Tim

3
Play
Lyrics
Uploaded by86_15635588878_1671185229650
Sắp nát đợi tôi anh về vơi
Nên khóc mây cười nhìn người ra đi.
Để tôi cô đơn một mong,
Để đường tình tôi giờ ngộ côi,
Anh bước vội bên tình nhận mơ.
Khóc đã nhiều đêm cũng chẳng được xin,
Âm thầm một mình lệ buồn huyên mi.
Bố tôi bước theo tình mới,
Có bao giờ anh nghỉ về tôi,
Hay chỉ là qua đường mặt thôi.
Giấm nát tim tôi giờ đây tôi ôm nỗi sầu,
Khi mà lòng anh thay đổi yêu nhau.
Có nhiều cũng tội chỉ đau, Sao anh
vội qua cầu, Để nói sầu suốt đời em.
Có lẽ đời tôi không đẹp như người,
Nên nữa cuộc đời đường tình lẻ loi.
Giờ gãy ướm bao sầu nhớ,
Khóc hận vì người phụ tôi,
Tớ nát lòng cũng vì tình nhân.
Khóc đã nhiều đêm cũng chẳng được xin,
Âm thầm một mình lệ buồn huyên mi.
Giấm nát tim tôi giờ đây tôi ôm nỗi sầu,
Khi mà lòng anh thay đổi yêu nhau.
Có lẽ đời tôi không đẹp như người,
Nên nữa cuộc đời đường tình lẻ loi.
Giờ gãy ướm bao sầu nhớ,
Khóc hận vì người phụ tôi,
Tớ nát lòng cũng vì tình nhân.
Đời tôi kêu gãy,
mình chia hai lối,
Tôi đã lầm tin một người dối gian,
Ta chẳng còn gì
để mà lộ luyến,
Trốn giấu cuộc tình
vào trong đấy tim.
Ai đã cùng tôi ngày xưa hạnh phúc,
Hai đứa cùng nhau,
Từ đầu ngắm chân ngỡ ước duyên mình,
Trọn đời trọn kịp sẽ mãi không rời,
Một đời bên nhau.
Nhưng ai đâu người đổi thay mơ,
Anh đơn tư âm xuất bỏ tình tôi,
Anh chạy theo
nhung gấm sáng sầu,
Đến người tình,
anh bỏ rơi tôi.
Tình tông ký đơn cuồng.
Thôi nhé từ đây,
mình chia hai lối,
Ai đã cùng tôi ngày xưa hạnh phúc,
Hai đứa cùng nhau,
Từ đầu ngắm chân ngỡ ước duyên mình,
Trọn đời trọn kịp sẽ mãi không rời,
Một đời bên nhau.
Nhưng ai đâu người đổi thay mơ,
Anh đơn tư âm xuất bỏ tình tôi,
Anh chạy theo
nhung gấm sáng sầu,
Đến người tình,
anh bỏ rơi tôi.
Xin đôi ta,
thôi hết từ đây, Bão yêu thương
giờ như khói mây,
Thôi thì anh cứ đến bên người,
Tôi quay về
sống ký đơn cuồng.
Thôi thì anh cứ đến bên người,
Tôi quay về
sống ký đơn cuồng.
Chân bước
Ngập ngừng đường xưa khơi bao nhiêu kỷ niệm,
Mà em chật nhớ tình yêu thầm bên tay,
Mà nào đâu hay khi vòng tay tôi mất anh rồi,
Tôi đã mất anh rồi.
Kết thúc cuộc tình đâu còn gì để ước mơ.
Giữa cứng ngỡ tình dệt nên thơ khi yêu ai nào ngờ,
Tình anh mang đến bên em là rỗi gian.
Để rồi hôm nay khi nhận ra đau quá muôn màng,
Sao anh nỡ vội vàng,
anh nỡ phục vang, Anh quên tình em sao anh?
Tình yêu khi yêu thì mù quáng,
Hết yêu lại chân trường,
Thôi nhường anh bước qua.
Đau hơn khi biết tình yêu là trò đùa sói xanh,
Anh yêu phụ phàng,
tôi quá ngỡ ngàng, Nghe lòng như vỡ tan.
Anh ơi!
Em chót yêu rồi,
Nhưng lỡ yêu lầm, ôi đời sao chạy ngang.
Giờ con mình tôi bước lên lối phục cũng nào,
Chân bước nghen ngao,
Thôi hết rồi, không còn nơ nân nhau.
Sữa cứng ngỡ tình dệt nên thơ khi yêu ai nào ngờ,
Tình anh mang đến bên em là rỗi gian.
Để rồi hôm nay khi nhận ra đau quá muôn màng,
Sao anh nỡ vội vàng,
anh nỡ phục vang, Anh quên tình em sao anh?
Anh ơi!
Em chót yêu rồi,
Nhưng lỡ yêu lầm, ôi đời sao chạy ngang.
Giờ con mình tôi bước lên lối phục cũng nào,
Chân bước nghen ngao,
Thôi hết rồi, không còn nơ nân nhau.
Giờ con mình tôi bước lên lối phục cũng nào,
Chân bước nghen ngao,
Thôi hết rồi,
không còn nơ nân nhau.
Người ơi!
Anh đã quên tôi rồi,
Chưa đón ngưa nhau về.
Ước thế trọn đời bên nhau,
ta cùng ngắm ánh trăng sao,
Mà giờ anh nỡ quên mong.
Ngày xưa anh hứa yêu tôi suốt đời,
Giờ núi lợi đã kia có mòn.
Lời thề còn mãi bên tai,
Anh tình ngày đã chia hai,
Nên giờ đây giấc mơ phai tàn.
Đường yêu dếp đến sáng bờ,
Thì giờ đôi ngỡ chia ly,
Thôi còn mơ ước thêm chi.
Từ đây tôi sẽ trốn đi núi sâu,
Xóa đi kỷ niệm chúng ta hôm nào.
Bao nhiêu ước hẹn ban đầu,
Nay như nước trôi qua cầu,
Đành vậy thôi giấu yêu vơi mau.
Ngày xưa anh hứa yêu tôi suốt đời,
Giấu cho núi lợi đã kia có mòn.
Lời thề còn mãi bên tai,
Anh tình ngày đã chia hai,
Nên giờ đây giấc mơ phai tàn.
Đường yêu dếp đến sáng bờ,
Thì giờ đôi ngỡ chia ly,
Thôi còn mơ ước thêm chi.
Từ đây tôi sẽ trốn đi núi sâu,
Xóa đi kỷ niệm chúng ta hôm nào.
Bao nhiêu ước hẹn ban đầu,
Nay như nước trôi qua cầu,
Đành vậy thôi giấu yêu vơi mau.
Bao nhiêu ước hẹn ban đầu,
Nay như nước trôi qua cầu,
Đành vậy thôi giấu yêu vơi mau.
Giấu yêu vơi mau.
Ngày còn yêu nhau,
Người ta suốt ngọt vào đời,
Ngàn câu hẹn thề,
Trọn đời mãi mãi bên nhau.
Dù sống gió lầm than, Dù nhục nhần rất khó,
Nếu thiếu anh rồi,
Làm sao em sống trên đời.
Rồi thời gian trôi,
Nào ai biết được lòng người,
Chạy theo cuộc tình,
Áo ảnh với đam mê.
Lời tính ước ngày xưa,
Người đem trao ai rồi,
Bỏ tôi một linh,
Người đành lòng như thế sao.
Ôm con tim dài khờ,
Nhớ về tí nhìn xưa,
Nghe chạt đắng bờ ngôi.
Giờ này người ta, Vui say bên tình mới,
Trong tôi đau nước mắt lắm dài người ơi.
Hành tình yêu xưa,
Mà tôi cứ nhớ về người,
Tình yêu là gì,
Mà đâm đổi ưu mê.
Lời chót lưới đau môi, Mà tôi cứ vội tinh người,
Người nói qua tay, Chỉ là gió thoáng mây bay.
Rồi thời gian trôi,
Nào ai biết được lòng người,
Chạy theo cuộc tình,
Áo ảnh với đam mê.
Lời tính ước ngày xưa,
Người đem trao ai rồi, Bỏ tôi một linh,
Người đành lòng như thế sao.
Ôm con tim dài khờ,
Nhớ về tí nhìn xưa,
Nghe chạt đắng bờ ngôi.
Giờ này người ta, Vui say bên tình mới,
Có biết lòng tôi đau nước mắt lắm dài người ơi.
Hành tình yêu xưa,
Mà tôi cứ nhớ về người,
Tình yêu là gì,
Mà đâm đổi ưu mê.
Lời chót lưới đau môi, Mà tôi cứ vội tinh người,
Người nói qua tay, Chỉ là gió thoáng mây bay.
Lời chót lưới đau môi, Mà tôi cứ vội tinh người,
Người nói qua tay, Chỉ là gió thoáng mây bay.
Từ ngày yêu nhau,
Anh hứa rất,
Hứa rằng trọn đời chỉ yêu mình em.
Cho dù ngày tháng vội vơ,
Và dù bế càng đam mòn,
Em vẫn là người tình của anh.
Hành tình đôi ta thở thiết êm đềm,
Ước mong bình thường của em hăng mong.
Mong một ngày lễ phú quý,
Diệu hồng pháo đo đắp đường,
Và cùng anh bước xuống thuyền hòa.
Bao nhiêu mơ ước, Hứa hẹn một sớm một chiều,
Bế càng non mòn không phai,
Giờ đã tan thành mấy khối.
Anh đã phụ tôi, Giá đi không lời giá từ,
Dù chỉ một lời phân ly.
Truyền tình đôi ta nay vỡ tan rồi,
Chỉ còn ngầm ngùi khóc thương phân thoáng.
Bấy giờ tình yêu đương,
Thệt bằng chữ hân phai sòng,
Bận lòng chỉ khi mỗi tình đau muôn.
Truyền tình đôi ta thở thiết êm đềm,
Ước mong bình thường của em hăng mong.
Mong một ngày lễ phú quý,
Diệu hồng pháo đo đắp đường,
Và cùng anh bước xuống thuyền hòa.
Bao nhiêu mơ ước,
Hứa hẹn một sớm một chiều,
Bế càng non mòn không phai,
Giờ đã tan thành mấy khối.
Anh đã phụ tôi, Giá đi không lời giá từ,
Dù chỉ một lời phân ly.
Truyền tình đôi ta nay vỡ tan rồi,
Chỉ còn ngầm ngùi khóc thương phân thoáng.
Biết anh dẫu xa,
Mình không chung lối mong,
Để em ôm hoài,
Giấc mong tình vỡ đôi.
Bây giờ anh ơi, Ta đôi đường đổi ngã,
Ước mong chi nhiều,
Em đếm bước đơn con.
Biết yêu là đâu,
Mà sao vẫn yêu nhiều,
Để cho lòng đời, Càng đau xót người ơi.
Giờ nay đôi ta không chung đường chung lối,
Anh bước theo người,
Em nhớ lệ sầu xưa.
Anh ơi,
em sống kết đơn cuối,
Còn anh sống bên người,
Anh có buồn hay vui?
Em ôm mỗi sầu vạn lối,
Em nghẹn lòng giấc tình đành sao ơi.
Biết không con thương, Lòng em tứ thân thơ,
Cho đến bây giờ,
Em mới trợt nhận ra.
Vì thôi anh ơi, Ta không còn gì nữa,
Anh vui bên người,
Em mong tình vỡ đôi.
Biết yêu là đâu, Mà sao vẫn yêu nhiều,
Để cho lòng đời,
Càng đau xót người ơi.
Giờ nay đôi ta không chung đường chung lối,
Anh bước theo người, Em nhớ lệ sầu xưa.
Biết không con thương, Lòng em tứ thân thơ,
Cho đến bây giờ,
Em mới trợt nhận ra.
Vì thôi anh ơi, Ta không còn gì nữa,
Anh vui bên người,
Em mong tình vỡ đôi.
Tại anh săn sối hay tại tôi nghi,
Trách làm chi thân phận
vọt bèo.
Ta đi giấc tình trong sáng,
Chắc tiền mua tình anh bán,
Vậy nên anh chấp nhận lìa tan.
Giờ anh quay gót không lời xa tư,
Mơ ước sầu sang anh về với người.
Tay tình say đắm xa hoa,
Quên rồi bao tháng năm qua,
Quyên bên nhau không hề rời xa.
Anh ơi,
tiền đâu đôi lấy được gì,
Mai đây hết tuổi xuân thì,
Tiền tình cũng sẽ ra đi.
Anh ơi, em nghèo đôi bàn tay chân,
Tình thề suốt đời yêu anh,
Sao nỡ đành anh phụ tình.
Từ đây đôi ngỡ xa sống miết mơ,
Hồi nhiếc từ đây hết đời hẹt trở.
Tháng khuya đêm từng nhung nhớ,
Sao anh trách thân vô cơ,
Để duyên ta chỉ còn là mơ.
Tại anh tan dối hay tại tôi nghiêng,
Hàn trách làm chi thân phân bọt bèo.
Ta đi giúp tình trong sáng,
Chắc tiền mua tình anh bán,
Vậy nên anh chấp nhận lìa tan.
Giờ anh quay gót không lời xa tư,
Mơ ước sầu sang anh về với người.
Tình xây đắm ra hoa, Quên rồi bao tháng năm qua,
Quyền bên nhau không hề rời xa.
Anh ơi, tiền đâu đôi lấy được gì,
Mai đây hết tuổi xuân thì,
Tiền tình cũng sẽ ra đi.
Anh ơi, em nghèo đôi bàn tay chân,
Xin thề suốt đời yêu anh,
Sao nỡ đành anh phụ tình tôi.
Từ đây đôi ngỡ xa sống miết mơ,
Hồi nhiếc từ đây hết đời hẹt trở.
Trăng khuya đêm từng nhung nhớ,
Tao anh trách hờn vô cơ,
Để duyên ta chỉ còn là mơ.
Trăng khuya đêm từng nhung nhớ,
Tao anh trách hờn vô cơ,
Để duyên ta
chỉ còn là mơ.
Trăng khuya đêm từng nhung nhớ, Tao
anh trách hờn vô cơ, Để duyên ta chỉ còn là mơ.
Những lời yêu anh, mất cây chẳng đổi thay,
Ai nói lời yêu,
trơn câu hẹn ước, Ngàn năm vẫn
đợi chưa.
Cùng mưa bay người ta vui bước bên anh,
Lòng buồn tế tái thương xô phận mình vui,
Duyên đã lỡ làng,
Tình như cơn gió buôn trôi đi giấc mộng đau.
Tình yêu sao rồi chẳng thấy tiếng,
Rồi chỉ ngân cách cho riêng mình dở sâu,
Đọa nghe lỡ chiến tan sông,
Giờ đây câu mong đợi chỉ còn áo mộng màu.
Tôi gói niềm thương vào trang nhật kí,
Với tình yêu dài thơ.
Anh chẳng quên mờ,
Còn riêng mình tôi đường khuya lẽ bóng đơn côi.
Những dòng thương nhớ, Xin giữ tròn trong tim,
Đêm tan cánh sầu,
Tình xưa phai sâu,
Môn cố quên càng nhớ quên.
Tình yêu sao rồi chẳng thấy điên,
Rồi chỉ ngân cách cho riêng mình dở sâu,
Đọa nghe lỡ chiến tan sông,
Giờ đây câu mong đợi chỉ còn áo mộng màu.
Tôi gói niềm thương vào trang nhật kí,
Với tình yêu dài thơ.
Anh chẳng quên mờ,
Còn riêng mình tôi đường khuya lẽ bóng đơn côi.
Những dòng thương nhớ, Xin giữ tròn trong tim,
Đêm tan cánh sầu,
Tình xưa phai sâu, Môn cố quên càng nhớ quên.
Khi biết tình ta mang bế sâu hai chữ sang giàu,
Để tình anh mang về đâu.
Người ta vui bước bên người để mình êm thương nhớ,
Bỏ mặc em, anh bỏ lại cuộc tình,
Để từng đêm ôm ký niệm một mình.
Và giờ đây anh đã quên câu thề,
Anh đã quên lối về,
Anh đã quên em thật rồi.
Người đổi thay,
có tiền có thể mua tiên,
Nhưng tiền không thể mua tiêm.
Anh đành sao bán tình cho người,
Cùng bời vì đau,
hai chữ sang hiền.
Tuyền đưa anh về chỗ nào tan vỡ mông đầu,
Khi người khoác áo nàng sâu.
Từng đêm thương nhớ đời chờ,
Những người đâu có biết,
Mà giờ đây ta đã xa nhau rồi,
Trên lối xưa chỉ còn lối mòn một mình.
Người ơi,
người ơi, tình yêu là gì,
Khi lòng người đổi thay,
Có tiền có thể mua tiên,
Nhưng tiền không thể mua tiêm.
Anh đành sao bán tình cho người,
Cùng bời vì đau, hai chữ sang hiền.
Tuyền đưa anh về chỗ nào tan vỡ mông đầu,
Khi người khoác áo nàng sâu.
Từng đêm thương nhớ đời chờ,
Những người đâu có biết,
Mó đường xưa ta em đứng đợi một mình,
Mó tình em mà chẳng hẹn ngày về.
Mà giờ đây ta đã xa nhau rồi,
Trên lối xưa chỉ còn lối mòn một mình.
Mà giờ đây ta đã xa nhau rồi,
Trên lối xưa chỉ còn lối mòn một mình.
Chìa buồn nhìn mưa tươi,
Lòng tôi thương nhớ một người,
Lặng thầm nhìn mưa rơi,
Mơ nghe cho gió đau nề,
Ngày xưa anh hứa bao lời,
Cùng em chia đắng ngọt bồi,
Mà nay anh đã xa rồi anh ơi anh ơi.
Ngày nào mình bên nhau,
Tình ta thề đến bắt đầu,
Ngày nào mình bên nhau,
Anh cho em chỉ con đầu,
Mà nay anh đã qua câu,
Anh nên lại
nói sao cho em.
Ngày nào mình bên nhau, Tình ta thề đến bắt đầu,
Ngày nào mình bên nhau, Anh
cho em chỉ con đầu, Mà nay anh đã qua câu,
Anh nên lại nói sao
cho em.
Giờ còn mình em, Ngồi ôm thương nhớ xa vời,
Giờ còn mình em,
Ngồi nghĩa tàn áp xa rời,
Bao nhiêu mơ ước trong đời,
Anh đã đành quên bỏ anh ơi.
Ngày nào mình bên nhau,
Tình ta thề đến bắt đầu,
Ngày nào mình bên nhau,
Anh cho em chỉ con đầu,
Mà nay anh đã qua câu,
Anh nên lại nói sao cho em.
Giờ còn mình em, Ngồi ôm thương nhớ xa vời,
Giờ còn mình em,
Ngồi nghĩa tàn áp xa rời,
Bao nhiêu mơ ước trong đời,
Anh đã đành quên bỏ anh ơi.
Bao nhiêu mơ ước trong đời,
Anh đã đành quên bỏ anh ơi.
Trả lại cho anh lời yêu đã trao hôm nào,
Trả lại cho anh nụ hôn say đắm anh trao,
Trả lại cho anh bờ vai hơi ấm môi nòng,
Giờ đây anh bước theo người thôi,
Còn đâu nữa chờ mong.
Người đành xa ta, Từng đêm thao thức canh dài,
Nỗ tình phôi phai, Tim anh giờ đã chia hai.
Người đành xa đi, Về vui bên kia sang sau,
Bỏ em đến lẽ nơi này,
Em quay về ôm mối tình đau.
Hơn trách làm chi,
Hơn trách được gì,
Khi tình xuyên đã lỡ lạc,
Thì cũng đành chấp nhận thế thôi.
Về bên người ta, Người ta đang đợi anh về,
Nay tình yêu đã hết rồi,
Thì đường tình anh cứ đi đi.
Giờ
còn ta thôi, Về đây bên mai tranh nghèo,
Một mình đơn côi nằm nghe, Cây đắng bờ môi,
Giọt lệ chua cây,
Giờ đây cũng yếu bụi rồi,
Tình nay ta nớt coi lòng thôi,
Xin đành trả hết cho anh.
Người đành xa ta,
Từng đêm thấu thức canh dài,
Nỗ tình phôi phai, Tim anh giờ đã chia hai.
Người đành xa đi, Về vui bên kia sang sau,
Bỏ em đến lẽ nơi này,
Em quay về ôm mối tình đau.
Hơn trách làm chi,
Hơn trách được gì,
Khi tình xuyên đã lỡ lạc,
Thì cũng đành chấp nhận thế thôi.
Về bên người ta,
Người ta đang gửi anh về,
Nay tình yêu đã hết rồi,
Thì đường tình anh cứ đi đi.
Giờ còn ta thôi, Về đây bên mai tranh nghèo,
Một mình đơn côi nằm nghe, Cây đắng bờ môi,
Giọt lệ chua cay,
Giờ đây cũng yếu bụi rồi,
Tình nay ta nớt coi lòng thôi,
Xin đành trả hết cho anh.
Hỡi mới yêu nhau,
Ngàn câu hẹn ước, Thể yêu đến
bắt đầu.
Tào vương lên ngôi,
Đôi ngã chia khôi,
Đi về gia đình mới,
Để làn ôm nỗi thương sầu.
Lán cố tim quên,
Nương thân vào chốn,
Cứ thiện ngôn tròn đời.
Sớm kề chiều kinh,
Để quên chuyện tình,
Một hớ bên nhau.
Bóng đỏ xưa còn đó, Bên cũ vẫn còn đây,
Lá vàng rơi trước ngó,
Còn đâu đợi ngừng về.
Lán ơi mộng ước ngày nào,
Đâu dễ vay màu,
Sao em nỡ quên mau,
Nơi chốn thiền hôn,
Em chôn mánh tim sầu,
Trong tiếng kinh cầu,
Mà nghe xót đầu.
Xác bướm canh lan,
Em trong một năm,
Hồi chôn một chuyện tình.
Ánh trăng dấp tàn,
Lắng trong cung đàn,
Như liều cõi chân xan.
Người đời thương xót, Cho ký phần hồng nhan,
Chưa tàn đã uống,
Ngầm tiệc cho một đời.
Lán ơi mộng ước ngày nào,
Đâu dễ vay màu,
Sao em nỡ quên mau,
Nơi chốn thiền hôn,
Em chôn mánh tim sầu,
Xác bướm canh lan,
Em trong một năm,
Hồi chôn một chuyện tình.
Ánh trăng dấp tàn,
Lắng trong cung đàn,
Như liều cõi chân xan.
Người đời thương xót, Cho ký phần hồng nhan,
Chưa tàn đã uống, Ngầm tiệc cho một đời.
Người đời thương xót, Cho ký phần hồng nhan,
Chưa tàn đã uống,
Ngầm tiệc
cho
một đời.
Nên khóc mây cười nhìn người ra đi.
Để tôi cô đơn một mong,
Để đường tình tôi giờ ngộ côi,
Anh bước vội bên tình nhận mơ.
Khóc đã nhiều đêm cũng chẳng được xin,
Âm thầm một mình lệ buồn huyên mi.
Bố tôi bước theo tình mới,
Có bao giờ anh nghỉ về tôi,
Hay chỉ là qua đường mặt thôi.
Giấm nát tim tôi giờ đây tôi ôm nỗi sầu,
Khi mà lòng anh thay đổi yêu nhau.
Có nhiều cũng tội chỉ đau, Sao anh
vội qua cầu, Để nói sầu suốt đời em.
Có lẽ đời tôi không đẹp như người,
Nên nữa cuộc đời đường tình lẻ loi.
Giờ gãy ướm bao sầu nhớ,
Khóc hận vì người phụ tôi,
Tớ nát lòng cũng vì tình nhân.
Khóc đã nhiều đêm cũng chẳng được xin,
Âm thầm một mình lệ buồn huyên mi.
Giấm nát tim tôi giờ đây tôi ôm nỗi sầu,
Khi mà lòng anh thay đổi yêu nhau.
Có lẽ đời tôi không đẹp như người,
Nên nữa cuộc đời đường tình lẻ loi.
Giờ gãy ướm bao sầu nhớ,
Khóc hận vì người phụ tôi,
Tớ nát lòng cũng vì tình nhân.
Đời tôi kêu gãy,
mình chia hai lối,
Tôi đã lầm tin một người dối gian,
Ta chẳng còn gì
để mà lộ luyến,
Trốn giấu cuộc tình
vào trong đấy tim.
Ai đã cùng tôi ngày xưa hạnh phúc,
Hai đứa cùng nhau,
Từ đầu ngắm chân ngỡ ước duyên mình,
Trọn đời trọn kịp sẽ mãi không rời,
Một đời bên nhau.
Nhưng ai đâu người đổi thay mơ,
Anh đơn tư âm xuất bỏ tình tôi,
Anh chạy theo
nhung gấm sáng sầu,
Đến người tình,
anh bỏ rơi tôi.
Tình tông ký đơn cuồng.
Thôi nhé từ đây,
mình chia hai lối,
Ai đã cùng tôi ngày xưa hạnh phúc,
Hai đứa cùng nhau,
Từ đầu ngắm chân ngỡ ước duyên mình,
Trọn đời trọn kịp sẽ mãi không rời,
Một đời bên nhau.
Nhưng ai đâu người đổi thay mơ,
Anh đơn tư âm xuất bỏ tình tôi,
Anh chạy theo
nhung gấm sáng sầu,
Đến người tình,
anh bỏ rơi tôi.
Xin đôi ta,
thôi hết từ đây, Bão yêu thương
giờ như khói mây,
Thôi thì anh cứ đến bên người,
Tôi quay về
sống ký đơn cuồng.
Thôi thì anh cứ đến bên người,
Tôi quay về
sống ký đơn cuồng.
Chân bước
Ngập ngừng đường xưa khơi bao nhiêu kỷ niệm,
Mà em chật nhớ tình yêu thầm bên tay,
Mà nào đâu hay khi vòng tay tôi mất anh rồi,
Tôi đã mất anh rồi.
Kết thúc cuộc tình đâu còn gì để ước mơ.
Giữa cứng ngỡ tình dệt nên thơ khi yêu ai nào ngờ,
Tình anh mang đến bên em là rỗi gian.
Để rồi hôm nay khi nhận ra đau quá muôn màng,
Sao anh nỡ vội vàng,
anh nỡ phục vang, Anh quên tình em sao anh?
Tình yêu khi yêu thì mù quáng,
Hết yêu lại chân trường,
Thôi nhường anh bước qua.
Đau hơn khi biết tình yêu là trò đùa sói xanh,
Anh yêu phụ phàng,
tôi quá ngỡ ngàng, Nghe lòng như vỡ tan.
Anh ơi!
Em chót yêu rồi,
Nhưng lỡ yêu lầm, ôi đời sao chạy ngang.
Giờ con mình tôi bước lên lối phục cũng nào,
Chân bước nghen ngao,
Thôi hết rồi, không còn nơ nân nhau.
Sữa cứng ngỡ tình dệt nên thơ khi yêu ai nào ngờ,
Tình anh mang đến bên em là rỗi gian.
Để rồi hôm nay khi nhận ra đau quá muôn màng,
Sao anh nỡ vội vàng,
anh nỡ phục vang, Anh quên tình em sao anh?
Anh ơi!
Em chót yêu rồi,
Nhưng lỡ yêu lầm, ôi đời sao chạy ngang.
Giờ con mình tôi bước lên lối phục cũng nào,
Chân bước nghen ngao,
Thôi hết rồi, không còn nơ nân nhau.
Giờ con mình tôi bước lên lối phục cũng nào,
Chân bước nghen ngao,
Thôi hết rồi,
không còn nơ nân nhau.
Người ơi!
Anh đã quên tôi rồi,
Chưa đón ngưa nhau về.
Ước thế trọn đời bên nhau,
ta cùng ngắm ánh trăng sao,
Mà giờ anh nỡ quên mong.
Ngày xưa anh hứa yêu tôi suốt đời,
Giờ núi lợi đã kia có mòn.
Lời thề còn mãi bên tai,
Anh tình ngày đã chia hai,
Nên giờ đây giấc mơ phai tàn.
Đường yêu dếp đến sáng bờ,
Thì giờ đôi ngỡ chia ly,
Thôi còn mơ ước thêm chi.
Từ đây tôi sẽ trốn đi núi sâu,
Xóa đi kỷ niệm chúng ta hôm nào.
Bao nhiêu ước hẹn ban đầu,
Nay như nước trôi qua cầu,
Đành vậy thôi giấu yêu vơi mau.
Ngày xưa anh hứa yêu tôi suốt đời,
Giấu cho núi lợi đã kia có mòn.
Lời thề còn mãi bên tai,
Anh tình ngày đã chia hai,
Nên giờ đây giấc mơ phai tàn.
Đường yêu dếp đến sáng bờ,
Thì giờ đôi ngỡ chia ly,
Thôi còn mơ ước thêm chi.
Từ đây tôi sẽ trốn đi núi sâu,
Xóa đi kỷ niệm chúng ta hôm nào.
Bao nhiêu ước hẹn ban đầu,
Nay như nước trôi qua cầu,
Đành vậy thôi giấu yêu vơi mau.
Bao nhiêu ước hẹn ban đầu,
Nay như nước trôi qua cầu,
Đành vậy thôi giấu yêu vơi mau.
Giấu yêu vơi mau.
Ngày còn yêu nhau,
Người ta suốt ngọt vào đời,
Ngàn câu hẹn thề,
Trọn đời mãi mãi bên nhau.
Dù sống gió lầm than, Dù nhục nhần rất khó,
Nếu thiếu anh rồi,
Làm sao em sống trên đời.
Rồi thời gian trôi,
Nào ai biết được lòng người,
Chạy theo cuộc tình,
Áo ảnh với đam mê.
Lời tính ước ngày xưa,
Người đem trao ai rồi,
Bỏ tôi một linh,
Người đành lòng như thế sao.
Ôm con tim dài khờ,
Nhớ về tí nhìn xưa,
Nghe chạt đắng bờ ngôi.
Giờ này người ta, Vui say bên tình mới,
Trong tôi đau nước mắt lắm dài người ơi.
Hành tình yêu xưa,
Mà tôi cứ nhớ về người,
Tình yêu là gì,
Mà đâm đổi ưu mê.
Lời chót lưới đau môi, Mà tôi cứ vội tinh người,
Người nói qua tay, Chỉ là gió thoáng mây bay.
Rồi thời gian trôi,
Nào ai biết được lòng người,
Chạy theo cuộc tình,
Áo ảnh với đam mê.
Lời tính ước ngày xưa,
Người đem trao ai rồi, Bỏ tôi một linh,
Người đành lòng như thế sao.
Ôm con tim dài khờ,
Nhớ về tí nhìn xưa,
Nghe chạt đắng bờ ngôi.
Giờ này người ta, Vui say bên tình mới,
Có biết lòng tôi đau nước mắt lắm dài người ơi.
Hành tình yêu xưa,
Mà tôi cứ nhớ về người,
Tình yêu là gì,
Mà đâm đổi ưu mê.
Lời chót lưới đau môi, Mà tôi cứ vội tinh người,
Người nói qua tay, Chỉ là gió thoáng mây bay.
Lời chót lưới đau môi, Mà tôi cứ vội tinh người,
Người nói qua tay, Chỉ là gió thoáng mây bay.
Từ ngày yêu nhau,
Anh hứa rất,
Hứa rằng trọn đời chỉ yêu mình em.
Cho dù ngày tháng vội vơ,
Và dù bế càng đam mòn,
Em vẫn là người tình của anh.
Hành tình đôi ta thở thiết êm đềm,
Ước mong bình thường của em hăng mong.
Mong một ngày lễ phú quý,
Diệu hồng pháo đo đắp đường,
Và cùng anh bước xuống thuyền hòa.
Bao nhiêu mơ ước, Hứa hẹn một sớm một chiều,
Bế càng non mòn không phai,
Giờ đã tan thành mấy khối.
Anh đã phụ tôi, Giá đi không lời giá từ,
Dù chỉ một lời phân ly.
Truyền tình đôi ta nay vỡ tan rồi,
Chỉ còn ngầm ngùi khóc thương phân thoáng.
Bấy giờ tình yêu đương,
Thệt bằng chữ hân phai sòng,
Bận lòng chỉ khi mỗi tình đau muôn.
Truyền tình đôi ta thở thiết êm đềm,
Ước mong bình thường của em hăng mong.
Mong một ngày lễ phú quý,
Diệu hồng pháo đo đắp đường,
Và cùng anh bước xuống thuyền hòa.
Bao nhiêu mơ ước,
Hứa hẹn một sớm một chiều,
Bế càng non mòn không phai,
Giờ đã tan thành mấy khối.
Anh đã phụ tôi, Giá đi không lời giá từ,
Dù chỉ một lời phân ly.
Truyền tình đôi ta nay vỡ tan rồi,
Chỉ còn ngầm ngùi khóc thương phân thoáng.
Biết anh dẫu xa,
Mình không chung lối mong,
Để em ôm hoài,
Giấc mong tình vỡ đôi.
Bây giờ anh ơi, Ta đôi đường đổi ngã,
Ước mong chi nhiều,
Em đếm bước đơn con.
Biết yêu là đâu,
Mà sao vẫn yêu nhiều,
Để cho lòng đời, Càng đau xót người ơi.
Giờ nay đôi ta không chung đường chung lối,
Anh bước theo người,
Em nhớ lệ sầu xưa.
Anh ơi,
em sống kết đơn cuối,
Còn anh sống bên người,
Anh có buồn hay vui?
Em ôm mỗi sầu vạn lối,
Em nghẹn lòng giấc tình đành sao ơi.
Biết không con thương, Lòng em tứ thân thơ,
Cho đến bây giờ,
Em mới trợt nhận ra.
Vì thôi anh ơi, Ta không còn gì nữa,
Anh vui bên người,
Em mong tình vỡ đôi.
Biết yêu là đâu, Mà sao vẫn yêu nhiều,
Để cho lòng đời,
Càng đau xót người ơi.
Giờ nay đôi ta không chung đường chung lối,
Anh bước theo người, Em nhớ lệ sầu xưa.
Biết không con thương, Lòng em tứ thân thơ,
Cho đến bây giờ,
Em mới trợt nhận ra.
Vì thôi anh ơi, Ta không còn gì nữa,
Anh vui bên người,
Em mong tình vỡ đôi.
Tại anh săn sối hay tại tôi nghi,
Trách làm chi thân phận
vọt bèo.
Ta đi giấc tình trong sáng,
Chắc tiền mua tình anh bán,
Vậy nên anh chấp nhận lìa tan.
Giờ anh quay gót không lời xa tư,
Mơ ước sầu sang anh về với người.
Tay tình say đắm xa hoa,
Quên rồi bao tháng năm qua,
Quyên bên nhau không hề rời xa.
Anh ơi,
tiền đâu đôi lấy được gì,
Mai đây hết tuổi xuân thì,
Tiền tình cũng sẽ ra đi.
Anh ơi, em nghèo đôi bàn tay chân,
Tình thề suốt đời yêu anh,
Sao nỡ đành anh phụ tình.
Từ đây đôi ngỡ xa sống miết mơ,
Hồi nhiếc từ đây hết đời hẹt trở.
Tháng khuya đêm từng nhung nhớ,
Sao anh trách thân vô cơ,
Để duyên ta chỉ còn là mơ.
Tại anh tan dối hay tại tôi nghiêng,
Hàn trách làm chi thân phân bọt bèo.
Ta đi giúp tình trong sáng,
Chắc tiền mua tình anh bán,
Vậy nên anh chấp nhận lìa tan.
Giờ anh quay gót không lời xa tư,
Mơ ước sầu sang anh về với người.
Tình xây đắm ra hoa, Quên rồi bao tháng năm qua,
Quyền bên nhau không hề rời xa.
Anh ơi, tiền đâu đôi lấy được gì,
Mai đây hết tuổi xuân thì,
Tiền tình cũng sẽ ra đi.
Anh ơi, em nghèo đôi bàn tay chân,
Xin thề suốt đời yêu anh,
Sao nỡ đành anh phụ tình tôi.
Từ đây đôi ngỡ xa sống miết mơ,
Hồi nhiếc từ đây hết đời hẹt trở.
Trăng khuya đêm từng nhung nhớ,
Tao anh trách hờn vô cơ,
Để duyên ta chỉ còn là mơ.
Trăng khuya đêm từng nhung nhớ,
Tao anh trách hờn vô cơ,
Để duyên ta
chỉ còn là mơ.
Trăng khuya đêm từng nhung nhớ, Tao
anh trách hờn vô cơ, Để duyên ta chỉ còn là mơ.
Những lời yêu anh, mất cây chẳng đổi thay,
Ai nói lời yêu,
trơn câu hẹn ước, Ngàn năm vẫn
đợi chưa.
Cùng mưa bay người ta vui bước bên anh,
Lòng buồn tế tái thương xô phận mình vui,
Duyên đã lỡ làng,
Tình như cơn gió buôn trôi đi giấc mộng đau.
Tình yêu sao rồi chẳng thấy tiếng,
Rồi chỉ ngân cách cho riêng mình dở sâu,
Đọa nghe lỡ chiến tan sông,
Giờ đây câu mong đợi chỉ còn áo mộng màu.
Tôi gói niềm thương vào trang nhật kí,
Với tình yêu dài thơ.
Anh chẳng quên mờ,
Còn riêng mình tôi đường khuya lẽ bóng đơn côi.
Những dòng thương nhớ, Xin giữ tròn trong tim,
Đêm tan cánh sầu,
Tình xưa phai sâu,
Môn cố quên càng nhớ quên.
Tình yêu sao rồi chẳng thấy điên,
Rồi chỉ ngân cách cho riêng mình dở sâu,
Đọa nghe lỡ chiến tan sông,
Giờ đây câu mong đợi chỉ còn áo mộng màu.
Tôi gói niềm thương vào trang nhật kí,
Với tình yêu dài thơ.
Anh chẳng quên mờ,
Còn riêng mình tôi đường khuya lẽ bóng đơn côi.
Những dòng thương nhớ, Xin giữ tròn trong tim,
Đêm tan cánh sầu,
Tình xưa phai sâu, Môn cố quên càng nhớ quên.
Khi biết tình ta mang bế sâu hai chữ sang giàu,
Để tình anh mang về đâu.
Người ta vui bước bên người để mình êm thương nhớ,
Bỏ mặc em, anh bỏ lại cuộc tình,
Để từng đêm ôm ký niệm một mình.
Và giờ đây anh đã quên câu thề,
Anh đã quên lối về,
Anh đã quên em thật rồi.
Người đổi thay,
có tiền có thể mua tiên,
Nhưng tiền không thể mua tiêm.
Anh đành sao bán tình cho người,
Cùng bời vì đau,
hai chữ sang hiền.
Tuyền đưa anh về chỗ nào tan vỡ mông đầu,
Khi người khoác áo nàng sâu.
Từng đêm thương nhớ đời chờ,
Những người đâu có biết,
Mà giờ đây ta đã xa nhau rồi,
Trên lối xưa chỉ còn lối mòn một mình.
Người ơi,
người ơi, tình yêu là gì,
Khi lòng người đổi thay,
Có tiền có thể mua tiên,
Nhưng tiền không thể mua tiêm.
Anh đành sao bán tình cho người,
Cùng bời vì đau, hai chữ sang hiền.
Tuyền đưa anh về chỗ nào tan vỡ mông đầu,
Khi người khoác áo nàng sâu.
Từng đêm thương nhớ đời chờ,
Những người đâu có biết,
Mó đường xưa ta em đứng đợi một mình,
Mó tình em mà chẳng hẹn ngày về.
Mà giờ đây ta đã xa nhau rồi,
Trên lối xưa chỉ còn lối mòn một mình.
Mà giờ đây ta đã xa nhau rồi,
Trên lối xưa chỉ còn lối mòn một mình.
Chìa buồn nhìn mưa tươi,
Lòng tôi thương nhớ một người,
Lặng thầm nhìn mưa rơi,
Mơ nghe cho gió đau nề,
Ngày xưa anh hứa bao lời,
Cùng em chia đắng ngọt bồi,
Mà nay anh đã xa rồi anh ơi anh ơi.
Ngày nào mình bên nhau,
Tình ta thề đến bắt đầu,
Ngày nào mình bên nhau,
Anh cho em chỉ con đầu,
Mà nay anh đã qua câu,
Anh nên lại
nói sao cho em.
Ngày nào mình bên nhau, Tình ta thề đến bắt đầu,
Ngày nào mình bên nhau, Anh
cho em chỉ con đầu, Mà nay anh đã qua câu,
Anh nên lại nói sao
cho em.
Giờ còn mình em, Ngồi ôm thương nhớ xa vời,
Giờ còn mình em,
Ngồi nghĩa tàn áp xa rời,
Bao nhiêu mơ ước trong đời,
Anh đã đành quên bỏ anh ơi.
Ngày nào mình bên nhau,
Tình ta thề đến bắt đầu,
Ngày nào mình bên nhau,
Anh cho em chỉ con đầu,
Mà nay anh đã qua câu,
Anh nên lại nói sao cho em.
Giờ còn mình em, Ngồi ôm thương nhớ xa vời,
Giờ còn mình em,
Ngồi nghĩa tàn áp xa rời,
Bao nhiêu mơ ước trong đời,
Anh đã đành quên bỏ anh ơi.
Bao nhiêu mơ ước trong đời,
Anh đã đành quên bỏ anh ơi.
Trả lại cho anh lời yêu đã trao hôm nào,
Trả lại cho anh nụ hôn say đắm anh trao,
Trả lại cho anh bờ vai hơi ấm môi nòng,
Giờ đây anh bước theo người thôi,
Còn đâu nữa chờ mong.
Người đành xa ta, Từng đêm thao thức canh dài,
Nỗ tình phôi phai, Tim anh giờ đã chia hai.
Người đành xa đi, Về vui bên kia sang sau,
Bỏ em đến lẽ nơi này,
Em quay về ôm mối tình đau.
Hơn trách làm chi,
Hơn trách được gì,
Khi tình xuyên đã lỡ lạc,
Thì cũng đành chấp nhận thế thôi.
Về bên người ta, Người ta đang đợi anh về,
Nay tình yêu đã hết rồi,
Thì đường tình anh cứ đi đi.
Giờ
còn ta thôi, Về đây bên mai tranh nghèo,
Một mình đơn côi nằm nghe, Cây đắng bờ môi,
Giọt lệ chua cây,
Giờ đây cũng yếu bụi rồi,
Tình nay ta nớt coi lòng thôi,
Xin đành trả hết cho anh.
Người đành xa ta,
Từng đêm thấu thức canh dài,
Nỗ tình phôi phai, Tim anh giờ đã chia hai.
Người đành xa đi, Về vui bên kia sang sau,
Bỏ em đến lẽ nơi này,
Em quay về ôm mối tình đau.
Hơn trách làm chi,
Hơn trách được gì,
Khi tình xuyên đã lỡ lạc,
Thì cũng đành chấp nhận thế thôi.
Về bên người ta,
Người ta đang gửi anh về,
Nay tình yêu đã hết rồi,
Thì đường tình anh cứ đi đi.
Giờ còn ta thôi, Về đây bên mai tranh nghèo,
Một mình đơn côi nằm nghe, Cây đắng bờ môi,
Giọt lệ chua cay,
Giờ đây cũng yếu bụi rồi,
Tình nay ta nớt coi lòng thôi,
Xin đành trả hết cho anh.
Hỡi mới yêu nhau,
Ngàn câu hẹn ước, Thể yêu đến
bắt đầu.
Tào vương lên ngôi,
Đôi ngã chia khôi,
Đi về gia đình mới,
Để làn ôm nỗi thương sầu.
Lán cố tim quên,
Nương thân vào chốn,
Cứ thiện ngôn tròn đời.
Sớm kề chiều kinh,
Để quên chuyện tình,
Một hớ bên nhau.
Bóng đỏ xưa còn đó, Bên cũ vẫn còn đây,
Lá vàng rơi trước ngó,
Còn đâu đợi ngừng về.
Lán ơi mộng ước ngày nào,
Đâu dễ vay màu,
Sao em nỡ quên mau,
Nơi chốn thiền hôn,
Em chôn mánh tim sầu,
Trong tiếng kinh cầu,
Mà nghe xót đầu.
Xác bướm canh lan,
Em trong một năm,
Hồi chôn một chuyện tình.
Ánh trăng dấp tàn,
Lắng trong cung đàn,
Như liều cõi chân xan.
Người đời thương xót, Cho ký phần hồng nhan,
Chưa tàn đã uống,
Ngầm tiệc cho một đời.
Lán ơi mộng ước ngày nào,
Đâu dễ vay màu,
Sao em nỡ quên mau,
Nơi chốn thiền hôn,
Em chôn mánh tim sầu,
Xác bướm canh lan,
Em trong một năm,
Hồi chôn một chuyện tình.
Ánh trăng dấp tàn,
Lắng trong cung đàn,
Như liều cõi chân xan.
Người đời thương xót, Cho ký phần hồng nhan,
Chưa tàn đã uống, Ngầm tiệc cho một đời.
Người đời thương xót, Cho ký phần hồng nhan,
Chưa tàn đã uống,
Ngầm tiệc
cho
một đời.
Show more
Artist

Mỹ Nhung143 followers
Follow
Popular songs by Mỹ Nhung

Đàn Bà Cũ Tôi Yêu

03:34

Liên Khúc Remix Cực Hay Nghe Đã Tai - Nghiệp Đời

51:20

Tìm Lại Người Yêu

04:50

Nhạc Dân Ca Trữ Tình Chọn Lọc - Liên Khúc 4 Tỉnh Miền Tây Cực Hay

32:44

Liên Khúc Nhạc Dân Ca Miền Tây - Xuôi Chuyến Xe Đò

55:45

Nhạc Phật Giáo Ý Nghĩa Nhất 2025 - Kiếp Người Như Gió Sương

04:39

Tình Ngang Trái

05:13

Liên Khúc remix Cực Hay Nghe Là Nghiền - Tình Ngang Trái 1&2

01:04:23

Liên Khúc Nhạc Trữ Tình Chọn Lọc/Khóc Người Sang Ngang

01:04:52

Tìm Lại Hương Xưa

05:50
Popular Albums by Mỹ Nhung

Nhạc Đời Ý Nghĩa Trần Gian Cõi Tạm
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bữa Cơm Không Người
Mỹ Nhung

Bolero Tâm Trạng - Dù Anh Đã Quên
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Bolero Tâm Trạng Nghe Tê Tái Con Tim
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Đời Ôi Thế Gian - Nghiệp Đời
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Mất Anh Rồi
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bìm Bịp Nhớ Ai
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Tâm Trạng - Nước Trôi Vô Tình
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Quên Tình Phu Thê
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng Ai Nghe Cũng Khóc - Tại Mình Nghèo Thôi
Mỹ Nhung

Uploaded byWARNER RECORDED MUSIC