
Song
Mỹ Nhung
Liên Khúc Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bến Xưa Lỗi Hẹn

23
Play
Lyrics
Uploaded by86_15635588878_1671185229650
Cương nhớ anh em về
Thắm lại bến sông xưa,
Nhìn bên vắng chiều mưa,
Trên dòng sông rơi rớt ngu sầu,
Mưa lạnh mấy
nhịp đầu,
Người ơi anh có nhớ hôm nào?
Nhìn em anh thề,
Rằng anh sẽ đợi mong,
Dòng sông vẫn đục trống,
Ai mùa qua mưa nắng xuôi dòng,
Sao anh nở thai lòng,
Rồi cùng ai áo cưới ru nồng?
Nhớ,
nhớ lắm năm xưa,
Nhớ những chiều mưa ước đắm cánh cỏ,
Ngày mưa dâng tiếng ai hò?
Cương nhớ anh em về,
Đò nay đã sang ngang,
Chiều nay bến thở thang,
Câu hò xưa nay cũng mưa màng,
Lệ đắng phu phang,
Nhìn anh vui ngày cưới ru sáng.
Nhìn em anh thề,
Rằng anh sẽ đợi mong,
Dòng sông vẫn đục trống,
Ai mùa qua mưa nắng xuôi dòng,
Sao anh nở thai lòng,
Rồi cùng ai áo cưới ru nồng?
Nhớ,
nhớ lắm năm xưa,
Nhớ những chiều mưa ước đắm cánh cỏ,
Cương nhớ lắm năm xưa,
Nhớ những chiều mưa ước đắm cánh cỏ,
Nhìn anh em về,
Đò nay đã sang ngang,
Chiều nay bến thở thang,
Câu hò xưa nay cũng mưa màng,
Lệ đắng phu phang,
Nhìn anh vui ngày cưới ru sáng.
Câu hò xưa nay cũng mưa màng,
Lệ đắng phu phang,
Nhìn anh vui ngày cưới ru sáng.
Sao bai theo chồng,
Đâu biết là đau lòng anh lắm,
Xót xa lặng thầm,
Nhìn theo bước em qua cầu,
Ngày nào có nhau,
Ta trao ước hẹn trầu cao,
Mong duyên ban đầu,
Trời thương không đổ mưa ngâu.
Bóng em xa dần,
Anh biết là một lần chia cách,
Trách ai vô tình,
Đành tâm xé đôi tim mình.
Dần lòng cố quên, Sao đêm nhấn thương gọi tên,
Ai ru trong chiều,
Cho lòng càng nhớ em nhiều.
Cáo em muôn dài,
Tiếng qua anh cai, Em cười xích chặt dòng tay.
Bóng em xa dần,
Anh biết là một lần chia cách,
Trách ai vô tình,
Đành tâm xé đôi tim mình.
Dần lòng cố quên, Sao đêm nhấn thương gọi tên,
Ai ru trong chiều,
Cho lòng càng nhớ em nhiều.
À ơi,
em nỡ sao em,
Bỏ anh một mình,
Lục mình trôi chẳng biết nơi nèo.
Còn thương,
Cáo em muôn dài,
Tiếng qua anh cai, Em cười xích chặt dòng tay.
Màn trên dài mối tình,
Buồn qua sông dài cơn gió trương,
Chuyên tình chưa đính hương mà đã trót đời yêu anh.
Thương tóc xanh vai dần tan,
Chàng đánh cái cho phù phan,
Lỡ chuyến đòi sang ngang.
Yêu thương anh bước lầm đường,
Bông lục bình mang sắc tim,
Trong tim nhau mấy bến tình mới đơn dội ra đi.
Thương ai hương thơ nhạt nhòa,
Cơn sóng sâu lên bạc đầu,
Khi biết mình kia đến sao.
Trong trầu
thời phai gai mương,
Làm trái hai vợ anh thương không đồng,
Cỏ em dô ghép lòng đông,
Tuổi thân vẫn bạc má hồng,
Rải đây mãi đó như lục bình trôi sông.
Thoá qua mây bạc ngang dòng sông bác ghét mơ,
Nước mắt trao tuôn rơi,
Thương bến sông xưa ngầm ngôi,
Thân lỗi trôi theo cùng trời,
Giữa sống đời ta tời.
Mang trên dài mối tình buồn,
Qua sông dài cơn gió trương,
Nhìn hương mà đã trót đời yêu anh,
Thương tóc xanh phai dần tan,
Chàng đánh cái cho phù hoàng,
Lỡ chuyến đò sang ngang.
Thương anh bước lầm đường bóng lục bình mang sắc tim,
Trong tim nhau mấy bến tình mới đến dội ra đi,
Thương ai hứng xưa nhạc nhòa cơn sống xô lên bạc đầu,
Khi biết mình kia đến sao.
Trong trò
thời phai khai mưa,
Làm trái hai vợ anh thương không đồng,
Bỏ em sô kíp lòng đông,
Tối thơm vẫn bạc má hồng,
Rải đây mai đó như lục bình trôi sông.
Em đi qua mấy
nhịp cầu rưng rưng sầu,
Qua mấy bắc ngang dòng sông bát ngát,
Mơ nước mắt trao tuôn rơi,
Thương bến sông xa ngầm ngôi thân nỗi trôi theo cùng trời,
Dựa sống đời ta tời.
Thương bến sông xa ngầm ngôi thân nỗi trôi theo cùng trời,
Dựa sống đời ta tời.
Duyên chúng ta không thành,
thôi mình đành cách xa nhau,
Anh về sẽ duyên mối,
Duyên thôi giờ mối thương đau,
Thầm đánh tời cao, sao dêu chi bao nỗi u sầu,
Cho mình gặp nhau,
yêu nhau rồi,
Giờ chẳng chung đôi.
Hoàn số em cơ hà,
nên em nào đâu dám treo cao,
Duyên mình không chung lối,
lấy tờ hồng chẳng muốn xe đôi,
Ngày tháng mộng mơ mơ đôi ta nên nghĩa cao trầu,
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia cách đôi.
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia cách đôi.
Giờ đây,
ôm nơi muộn cao,
Trời chiếu giống bão thương sầu,
Gây chia lìa bao nhiêu ước mơ,
Giờ cách ai đây,
chia cách mình đã dội dàng trao,
Mẹ cha,
chia cách tình ta,
Thì thôi anh hãy quay về để mà trả hiểu sống thơ,
Đừng tiếc thương chi bao ân tình,
tình người tìm quên.
Hoàn số em cơ hà,
nên em nào đâu dám treo cao,
Duyên mình không chung lối,
lấy tờ hồng chẳng muốn xe đôi,
Ngày tháng mộng mơ mơ đôi ta nên nghĩa cao trầu,
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia cách đôi.
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia
cách đôi.
Thì thôi anh hãy quay về để mà trả hiểu sống thơ,
Đừng tiếc thương chi bao ân tình,
tình người tìm quên.
Đừng tiếc thương chi bao ân tình,
tình người tìm quên.
ysł
Đài thăm ngoài ô con đường mòn lá đồ.
Nhiên nghiên bóng dừa kề sang sát mấy còi mẹ tay.
Còn đây lùi tre,
kia bến nước con đô.
Nơi ấy ta hẹn hòa giờ không thấy bóng người xưa đâu.
Nhìn dòng sông lăn trôi qua lục bình tím nở.
Anh trai lăn viên giờ quên hết những lời thề xưa.
Cành sao hơi áp,
ánh tắt bến sang bờ.
Cương nước chưa phai mờ,
mình chung bóng những ngày bên nhau.
Hẹn ước mai sao mình nâng duyên nâng nở.
Nên giờ nên chồng anh sẽ là ông giáo làm ta.
Cùng dừng căn nhà lỡ,
em yêu thùa mai giá bán đàng con trẻ nô đùa.
Giờ còn đâu mong mơ con đò tình đã lỡ.
Anh khua mai trèo về bên ấy với người giàu xa.
Lòng em đã tan, thương xấu kiếp cơ hàng.
Nên anh đã sang sông rồi thôi còn gì đâu mà mong.
Nhìn dòng sông lăn trôi qua lục bình tím nở.
Anh trai lăn viên giờ quên hết những lời thề xưa.
Cành sao hơi áp,
ánh tắt bến sang bờ.
Cương nước chưa phai mờ,
mình chung bóng những ngày bên nhau.
Hẹn ước mai sao mình nâng duyên nâng nở.
Nên giờ nên chồng anh sẽ là ông giáo làm ta.
Cùng dừng căn nhà lỡ,
em yêu thùa mai giá bán đàng con trẻ nô đùa.
Giờ còn đâu mong mơ con đò tình đã lỡ.
Anh khua mai trèo về bên ấy với người giàu xa.
Lòng em đã tan, thương xấu kiếp cơ hàng.
Nên anh đã sang sông rồi thôi còn gì đâu mà mong.
Đò tình lạc mất về đâu.
Anh quên rồi anh đành lòng sao.
Ai không quay về,
sông quê buồn tím hoa lộn bền.
Chàng thề làm chi,
mãi đi không về.
Để bên đỏ quê lẽ loi,
ngày đêm nhớ mong.
Đò tình lạc mất biết có về đâu.
Em nhằn lẻ đôi đớn đau,
nhằn hót nấy nô.
Trường ngóng
đợi người thương.
Đò tình lạc bến về đâu.
Lời yêu thiết hơ bắn đầu.
Tư gọi chân lành lùng.
Ai quên rồi ước niệm thùy chung.
Người đi bó khuôn câu thề.
Như cung đàn lỡ nhịp đường tư.
Anh quên mãi luôn mong chờ.
Sao đành nắng cổ lòng nhau.
Chàng thề làm chi, mãi đi không về.
Em nhằn lẻ đôi đớn đau,
nhằn hót nấy nô.
Nhớ thương mọi mòn đêm trường.
Ngóng đợi người thương.
Đò tình
lạc bến về đâu.
Lời yêu thiết hơ bắn đầu.
Tư gọi chân lành lùng.
Ai quên rồi ước niệm thùy chung.
Người đi bó khuôn câu thề.
Như cung đàn lỡ nhịp đường tư.
Tình quê mãi luôn mong chờ.
Sao đành nắng cổ lòng nhau.
Tình quê mãi luôn mong chờ.
Sao đành
nắng cổ
lòng nhau.
Em bỏ con đỏ,
bỏ dòng sông quê.
Quên mãi chân xưa,
buổi chuối sao hè.
Quên lưỡi tre xanh,
quên mạnh trăng thề.
Dòng hò bơn bê,
điệu ly phù thề.
Em bỏ miệng dường,
lời dần mẹ cha.
Câu rách cho thông,
gia giáo ông bà.
Sông xa qua,
dung gầm lùa là.
Mà nhiều bôn bà,
sầu héo thông nha.
Ôi,
em đã đi xa,
xa quá ơi xa.
Một mai, cha yêu mẹ già.
Một mai, cha yêu mẹ già.
Chiến con đôi đua,
tách trả ai dân.
Em bỏ
miệng dường,
thành đời phóng sương.
Mang kiếp thơ hương, thân gái dâng trường.
Em bỏ
miệng dường,
lời dần mẹ cha.
Câu rách cho thông,
gia giáo ông bà.
Hàng sông xa qua,
dung gầm lùa là.
Mà nhiều bôn bà, sầu héo thông nha.
Sầu héo thông nha.
Sầu héo thông nha.
Một mai, cha yêu mẹ già.
Chiến con đôi đua,
tách trả ai dân.
Em bỏ miệng dường, thành đời phóng sương.
Mang kiếp thơ hương, thân gái dâng trường.
Chân ngã chân nghiêng,
qua những nèo đường.
Ngọa hồn đau thương,
bài tố ai tương.
Về ôm bóng đường cuối,
anh đi không nói nữa lời.
Anh đành
bỏ bến sang sông, anh đành quên nghĩa vui.
Ngày xưa ai nói yêu tôi,
nguyện thề yêu đơn suốt đời.
Dù cho gâu đá hào hồng,
tình anh một lòng sẵn sàng.
Mà nay
anh đã quên câu thề,
anh theo người phụ mình bỏ công.
Đàn gà con, bơ dơ dứa đời.
Bơ dơ lạc loài,
dứa dòng đời nổi trôi.
Lòng quần đau xót xa,
khi người ta hỏi rằng cha đâu.
Chà lời,
cha con đã đi theo người.
Còn có nhớ thương tôi,
anh đi đã mấy năm trời.
Nơi quê nhà,
có
người đợi mong.
Nơi quê nhà, con khờ ngóng trông.
Ngày xưa ai nói yêu tôi,
nguyện thề yêu đơn suốt đời.
Dù cho gâu đá hào hồng,
tình anh
một lòng sẵn sàng.
Mà nay anh đã quên câu thề,
anh theo người phụ mình bỏ công.
Hơi trời cao, thói chân.
Đàn gà con,
bơ dơ dứa đời.
Bơ dơ lạc loài,
dứa dòng đời nổi trôi.
Lòng quần đau xót xa,
khi người ta hỏi rằng cha đâu.
Nơi quê nhà,
có người đợi mong.
Nơi quê nhà, con khờ ngóng trông.
Nghe mà, tay tế trong lòng.
Nghe mà,
tay tế trong lòng.
Anh bỏ em ra đi,
không một lời tự ly.
Anh chia em nhiều, đời ta trắng diêu niêu.
Tình lòng sao anh,
quên hết bao ân tình.
Quên mãi âm gia đình,
chạy theo phụ phim xa qua.
Anh bỏ con ra đi, khi con vừa lên nằm.
Anh ơi con khờ,
đâu có tôi tình chi.
Biện
biệt anh đi, không hỏi hẳn một lời.
Đã mười năm trời,
em ở dậy nuôi con.
Con lớn nên người,
mà trời đành treo người.
Giàn không xót xa lần sao.
Anh bỏ con ra đi, khi con vừa lên nằm.
Anh ơi con khờ, đâu có tôi tình chi.
Biện biệt anh đi,
không hỏi hẳn một lời.
Đã mười năm trời,
em ở dậy nuôi con.
Con lớn nên người,
mà trời đành treo người.
Tượt mắt con thơ rồi.
Giàn không xót xa lần sao.
Anh ở đoan đành,
phụ tình mó không.
Quên tình phụ tử sao.
Quên tình phụ tử sao.
Chiều nay ra bến sông đợi chờ.
Giờ anh đến nơi hẹn họ để cùng nhau nói lên câu chung tình.
Tình ta nay đã trao câu hẹn.
Hẹn mùa sao xanh duyên.
Chồng chung mình bên nhau đến khi bắt đầu.
Chồng tàn mau anh quên câu thề ngày xưa.
Cái đắng một mình tôi,
khóc phận béo trôi.
Giờ đây lẽ lối một mình.
Anh vui bước bên ai.
Này đã phôi phơi bao nhiêu ân tình ngày xưa.
Ôi đau xót cho tôi.
Số kiếp đơn côi thì thôi rách nơi mây nhờ.
Chiều nay ra bến sông đợi chờ.
Giờ anh đến nơi hẹn họ để cùng nhau nói lên câu chung tình.
Tình ta nay đã trao câu hẹn.
Hẹn mùa sao xanh duyên.
Giờ chồng chung mình bên nhau đến khi bắt đầu.
Nhưng có nào ngỡ đau.
Giấc mộng tàn mau anh quên câu thề ngày xưa.
Tàn mau anh quên câu thề ngày xưa.
Cái đắng một mình tôi,
khóc phận béo trôi.
Giờ đây lẽ lối một mình.
Anh vui bước bên ai.
Này đã phôi phơi bao nhiêu ân tình ngày xưa.
Ôi đau xót cho tôi.
Số kiếp đơn côi thì thôi rách nơi mây nhờ.
Ôi đau xót cho tôi.
Số kiếp đơn côi thì thôi rách nơi mây nhờ.
Thắm lại bến sông xưa,
Nhìn bên vắng chiều mưa,
Trên dòng sông rơi rớt ngu sầu,
Mưa lạnh mấy
nhịp đầu,
Người ơi anh có nhớ hôm nào?
Nhìn em anh thề,
Rằng anh sẽ đợi mong,
Dòng sông vẫn đục trống,
Ai mùa qua mưa nắng xuôi dòng,
Sao anh nở thai lòng,
Rồi cùng ai áo cưới ru nồng?
Nhớ,
nhớ lắm năm xưa,
Nhớ những chiều mưa ước đắm cánh cỏ,
Ngày mưa dâng tiếng ai hò?
Cương nhớ anh em về,
Đò nay đã sang ngang,
Chiều nay bến thở thang,
Câu hò xưa nay cũng mưa màng,
Lệ đắng phu phang,
Nhìn anh vui ngày cưới ru sáng.
Nhìn em anh thề,
Rằng anh sẽ đợi mong,
Dòng sông vẫn đục trống,
Ai mùa qua mưa nắng xuôi dòng,
Sao anh nở thai lòng,
Rồi cùng ai áo cưới ru nồng?
Nhớ,
nhớ lắm năm xưa,
Nhớ những chiều mưa ước đắm cánh cỏ,
Cương nhớ lắm năm xưa,
Nhớ những chiều mưa ước đắm cánh cỏ,
Nhìn anh em về,
Đò nay đã sang ngang,
Chiều nay bến thở thang,
Câu hò xưa nay cũng mưa màng,
Lệ đắng phu phang,
Nhìn anh vui ngày cưới ru sáng.
Câu hò xưa nay cũng mưa màng,
Lệ đắng phu phang,
Nhìn anh vui ngày cưới ru sáng.
Sao bai theo chồng,
Đâu biết là đau lòng anh lắm,
Xót xa lặng thầm,
Nhìn theo bước em qua cầu,
Ngày nào có nhau,
Ta trao ước hẹn trầu cao,
Mong duyên ban đầu,
Trời thương không đổ mưa ngâu.
Bóng em xa dần,
Anh biết là một lần chia cách,
Trách ai vô tình,
Đành tâm xé đôi tim mình.
Dần lòng cố quên, Sao đêm nhấn thương gọi tên,
Ai ru trong chiều,
Cho lòng càng nhớ em nhiều.
Cáo em muôn dài,
Tiếng qua anh cai, Em cười xích chặt dòng tay.
Bóng em xa dần,
Anh biết là một lần chia cách,
Trách ai vô tình,
Đành tâm xé đôi tim mình.
Dần lòng cố quên, Sao đêm nhấn thương gọi tên,
Ai ru trong chiều,
Cho lòng càng nhớ em nhiều.
À ơi,
em nỡ sao em,
Bỏ anh một mình,
Lục mình trôi chẳng biết nơi nèo.
Còn thương,
Cáo em muôn dài,
Tiếng qua anh cai, Em cười xích chặt dòng tay.
Màn trên dài mối tình,
Buồn qua sông dài cơn gió trương,
Chuyên tình chưa đính hương mà đã trót đời yêu anh.
Thương tóc xanh vai dần tan,
Chàng đánh cái cho phù phan,
Lỡ chuyến đòi sang ngang.
Yêu thương anh bước lầm đường,
Bông lục bình mang sắc tim,
Trong tim nhau mấy bến tình mới đơn dội ra đi.
Thương ai hương thơ nhạt nhòa,
Cơn sóng sâu lên bạc đầu,
Khi biết mình kia đến sao.
Trong trầu
thời phai gai mương,
Làm trái hai vợ anh thương không đồng,
Cỏ em dô ghép lòng đông,
Tuổi thân vẫn bạc má hồng,
Rải đây mãi đó như lục bình trôi sông.
Thoá qua mây bạc ngang dòng sông bác ghét mơ,
Nước mắt trao tuôn rơi,
Thương bến sông xưa ngầm ngôi,
Thân lỗi trôi theo cùng trời,
Giữa sống đời ta tời.
Mang trên dài mối tình buồn,
Qua sông dài cơn gió trương,
Nhìn hương mà đã trót đời yêu anh,
Thương tóc xanh phai dần tan,
Chàng đánh cái cho phù hoàng,
Lỡ chuyến đò sang ngang.
Thương anh bước lầm đường bóng lục bình mang sắc tim,
Trong tim nhau mấy bến tình mới đến dội ra đi,
Thương ai hứng xưa nhạc nhòa cơn sống xô lên bạc đầu,
Khi biết mình kia đến sao.
Trong trò
thời phai khai mưa,
Làm trái hai vợ anh thương không đồng,
Bỏ em sô kíp lòng đông,
Tối thơm vẫn bạc má hồng,
Rải đây mai đó như lục bình trôi sông.
Em đi qua mấy
nhịp cầu rưng rưng sầu,
Qua mấy bắc ngang dòng sông bát ngát,
Mơ nước mắt trao tuôn rơi,
Thương bến sông xa ngầm ngôi thân nỗi trôi theo cùng trời,
Dựa sống đời ta tời.
Thương bến sông xa ngầm ngôi thân nỗi trôi theo cùng trời,
Dựa sống đời ta tời.
Duyên chúng ta không thành,
thôi mình đành cách xa nhau,
Anh về sẽ duyên mối,
Duyên thôi giờ mối thương đau,
Thầm đánh tời cao, sao dêu chi bao nỗi u sầu,
Cho mình gặp nhau,
yêu nhau rồi,
Giờ chẳng chung đôi.
Hoàn số em cơ hà,
nên em nào đâu dám treo cao,
Duyên mình không chung lối,
lấy tờ hồng chẳng muốn xe đôi,
Ngày tháng mộng mơ mơ đôi ta nên nghĩa cao trầu,
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia cách đôi.
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia cách đôi.
Giờ đây,
ôm nơi muộn cao,
Trời chiếu giống bão thương sầu,
Gây chia lìa bao nhiêu ước mơ,
Giờ cách ai đây,
chia cách mình đã dội dàng trao,
Mẹ cha,
chia cách tình ta,
Thì thôi anh hãy quay về để mà trả hiểu sống thơ,
Đừng tiếc thương chi bao ân tình,
tình người tìm quên.
Hoàn số em cơ hà,
nên em nào đâu dám treo cao,
Duyên mình không chung lối,
lấy tờ hồng chẳng muốn xe đôi,
Ngày tháng mộng mơ mơ đôi ta nên nghĩa cao trầu,
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia cách đôi.
Nhưng giờ còn đâu câu sang hèn chia
cách đôi.
Thì thôi anh hãy quay về để mà trả hiểu sống thơ,
Đừng tiếc thương chi bao ân tình,
tình người tìm quên.
Đừng tiếc thương chi bao ân tình,
tình người tìm quên.
ysł
Đài thăm ngoài ô con đường mòn lá đồ.
Nhiên nghiên bóng dừa kề sang sát mấy còi mẹ tay.
Còn đây lùi tre,
kia bến nước con đô.
Nơi ấy ta hẹn hòa giờ không thấy bóng người xưa đâu.
Nhìn dòng sông lăn trôi qua lục bình tím nở.
Anh trai lăn viên giờ quên hết những lời thề xưa.
Cành sao hơi áp,
ánh tắt bến sang bờ.
Cương nước chưa phai mờ,
mình chung bóng những ngày bên nhau.
Hẹn ước mai sao mình nâng duyên nâng nở.
Nên giờ nên chồng anh sẽ là ông giáo làm ta.
Cùng dừng căn nhà lỡ,
em yêu thùa mai giá bán đàng con trẻ nô đùa.
Giờ còn đâu mong mơ con đò tình đã lỡ.
Anh khua mai trèo về bên ấy với người giàu xa.
Lòng em đã tan, thương xấu kiếp cơ hàng.
Nên anh đã sang sông rồi thôi còn gì đâu mà mong.
Nhìn dòng sông lăn trôi qua lục bình tím nở.
Anh trai lăn viên giờ quên hết những lời thề xưa.
Cành sao hơi áp,
ánh tắt bến sang bờ.
Cương nước chưa phai mờ,
mình chung bóng những ngày bên nhau.
Hẹn ước mai sao mình nâng duyên nâng nở.
Nên giờ nên chồng anh sẽ là ông giáo làm ta.
Cùng dừng căn nhà lỡ,
em yêu thùa mai giá bán đàng con trẻ nô đùa.
Giờ còn đâu mong mơ con đò tình đã lỡ.
Anh khua mai trèo về bên ấy với người giàu xa.
Lòng em đã tan, thương xấu kiếp cơ hàng.
Nên anh đã sang sông rồi thôi còn gì đâu mà mong.
Đò tình lạc mất về đâu.
Anh quên rồi anh đành lòng sao.
Ai không quay về,
sông quê buồn tím hoa lộn bền.
Chàng thề làm chi,
mãi đi không về.
Để bên đỏ quê lẽ loi,
ngày đêm nhớ mong.
Đò tình lạc mất biết có về đâu.
Em nhằn lẻ đôi đớn đau,
nhằn hót nấy nô.
Trường ngóng
đợi người thương.
Đò tình lạc bến về đâu.
Lời yêu thiết hơ bắn đầu.
Tư gọi chân lành lùng.
Ai quên rồi ước niệm thùy chung.
Người đi bó khuôn câu thề.
Như cung đàn lỡ nhịp đường tư.
Anh quên mãi luôn mong chờ.
Sao đành nắng cổ lòng nhau.
Chàng thề làm chi, mãi đi không về.
Em nhằn lẻ đôi đớn đau,
nhằn hót nấy nô.
Nhớ thương mọi mòn đêm trường.
Ngóng đợi người thương.
Đò tình
lạc bến về đâu.
Lời yêu thiết hơ bắn đầu.
Tư gọi chân lành lùng.
Ai quên rồi ước niệm thùy chung.
Người đi bó khuôn câu thề.
Như cung đàn lỡ nhịp đường tư.
Tình quê mãi luôn mong chờ.
Sao đành nắng cổ lòng nhau.
Tình quê mãi luôn mong chờ.
Sao đành
nắng cổ
lòng nhau.
Em bỏ con đỏ,
bỏ dòng sông quê.
Quên mãi chân xưa,
buổi chuối sao hè.
Quên lưỡi tre xanh,
quên mạnh trăng thề.
Dòng hò bơn bê,
điệu ly phù thề.
Em bỏ miệng dường,
lời dần mẹ cha.
Câu rách cho thông,
gia giáo ông bà.
Sông xa qua,
dung gầm lùa là.
Mà nhiều bôn bà,
sầu héo thông nha.
Ôi,
em đã đi xa,
xa quá ơi xa.
Một mai, cha yêu mẹ già.
Một mai, cha yêu mẹ già.
Chiến con đôi đua,
tách trả ai dân.
Em bỏ
miệng dường,
thành đời phóng sương.
Mang kiếp thơ hương, thân gái dâng trường.
Em bỏ
miệng dường,
lời dần mẹ cha.
Câu rách cho thông,
gia giáo ông bà.
Hàng sông xa qua,
dung gầm lùa là.
Mà nhiều bôn bà, sầu héo thông nha.
Sầu héo thông nha.
Sầu héo thông nha.
Một mai, cha yêu mẹ già.
Chiến con đôi đua,
tách trả ai dân.
Em bỏ miệng dường, thành đời phóng sương.
Mang kiếp thơ hương, thân gái dâng trường.
Chân ngã chân nghiêng,
qua những nèo đường.
Ngọa hồn đau thương,
bài tố ai tương.
Về ôm bóng đường cuối,
anh đi không nói nữa lời.
Anh đành
bỏ bến sang sông, anh đành quên nghĩa vui.
Ngày xưa ai nói yêu tôi,
nguyện thề yêu đơn suốt đời.
Dù cho gâu đá hào hồng,
tình anh một lòng sẵn sàng.
Mà nay
anh đã quên câu thề,
anh theo người phụ mình bỏ công.
Đàn gà con, bơ dơ dứa đời.
Bơ dơ lạc loài,
dứa dòng đời nổi trôi.
Lòng quần đau xót xa,
khi người ta hỏi rằng cha đâu.
Chà lời,
cha con đã đi theo người.
Còn có nhớ thương tôi,
anh đi đã mấy năm trời.
Nơi quê nhà,
có
người đợi mong.
Nơi quê nhà, con khờ ngóng trông.
Ngày xưa ai nói yêu tôi,
nguyện thề yêu đơn suốt đời.
Dù cho gâu đá hào hồng,
tình anh
một lòng sẵn sàng.
Mà nay anh đã quên câu thề,
anh theo người phụ mình bỏ công.
Hơi trời cao, thói chân.
Đàn gà con,
bơ dơ dứa đời.
Bơ dơ lạc loài,
dứa dòng đời nổi trôi.
Lòng quần đau xót xa,
khi người ta hỏi rằng cha đâu.
Nơi quê nhà,
có người đợi mong.
Nơi quê nhà, con khờ ngóng trông.
Nghe mà, tay tế trong lòng.
Nghe mà,
tay tế trong lòng.
Anh bỏ em ra đi,
không một lời tự ly.
Anh chia em nhiều, đời ta trắng diêu niêu.
Tình lòng sao anh,
quên hết bao ân tình.
Quên mãi âm gia đình,
chạy theo phụ phim xa qua.
Anh bỏ con ra đi, khi con vừa lên nằm.
Anh ơi con khờ,
đâu có tôi tình chi.
Biện
biệt anh đi, không hỏi hẳn một lời.
Đã mười năm trời,
em ở dậy nuôi con.
Con lớn nên người,
mà trời đành treo người.
Giàn không xót xa lần sao.
Anh bỏ con ra đi, khi con vừa lên nằm.
Anh ơi con khờ, đâu có tôi tình chi.
Biện biệt anh đi,
không hỏi hẳn một lời.
Đã mười năm trời,
em ở dậy nuôi con.
Con lớn nên người,
mà trời đành treo người.
Tượt mắt con thơ rồi.
Giàn không xót xa lần sao.
Anh ở đoan đành,
phụ tình mó không.
Quên tình phụ tử sao.
Quên tình phụ tử sao.
Chiều nay ra bến sông đợi chờ.
Giờ anh đến nơi hẹn họ để cùng nhau nói lên câu chung tình.
Tình ta nay đã trao câu hẹn.
Hẹn mùa sao xanh duyên.
Chồng chung mình bên nhau đến khi bắt đầu.
Chồng tàn mau anh quên câu thề ngày xưa.
Cái đắng một mình tôi,
khóc phận béo trôi.
Giờ đây lẽ lối một mình.
Anh vui bước bên ai.
Này đã phôi phơi bao nhiêu ân tình ngày xưa.
Ôi đau xót cho tôi.
Số kiếp đơn côi thì thôi rách nơi mây nhờ.
Chiều nay ra bến sông đợi chờ.
Giờ anh đến nơi hẹn họ để cùng nhau nói lên câu chung tình.
Tình ta nay đã trao câu hẹn.
Hẹn mùa sao xanh duyên.
Giờ chồng chung mình bên nhau đến khi bắt đầu.
Nhưng có nào ngỡ đau.
Giấc mộng tàn mau anh quên câu thề ngày xưa.
Tàn mau anh quên câu thề ngày xưa.
Cái đắng một mình tôi,
khóc phận béo trôi.
Giờ đây lẽ lối một mình.
Anh vui bước bên ai.
Này đã phôi phơi bao nhiêu ân tình ngày xưa.
Ôi đau xót cho tôi.
Số kiếp đơn côi thì thôi rách nơi mây nhờ.
Ôi đau xót cho tôi.
Số kiếp đơn côi thì thôi rách nơi mây nhờ.
Show more
Artist

Mỹ Nhung144 followers
Follow
Popular songs by Mỹ Nhung

Đàn Bà Cũ Tôi Yêu

03:34

Tìm Lại Người Yêu

04:50

Liên Khúc Remix Cực Hay Nghe Đã Tai - Nghiệp Đời

51:20

Liên Khúc Nhạc Trữ Tình Chọn Lọc/Khóc Người Sang Ngang

01:04:52

Liên Khúc Remix Cực Cháy Nghe Là Nghiền - Tình Đẹp Cà Mau

49:23

Nhạc Dân Ca Trữ Tình Chọn Lọc - Liên Khúc 4 Tỉnh Miền Tây Cực Hay

32:44

Nhạc Phật Giáo Ý Nghĩa Nhất 2025 - Kiếp Người Như Gió Sương

04:39

Liên Khúc remix Cực Hay Nghe Là Nghiền - Tình Ngang Trái 1&2

01:04:23

Tình Ngang Trái

05:13

Liên Khúc Nhạc Dân Ca Miền Tây - Xuôi Chuyến Xe Đò

55:45
Popular Albums by Mỹ Nhung

Nhạc Đời Ý Nghĩa Trần Gian Cõi Tạm
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bữa Cơm Không Người
Mỹ Nhung

Bolero Tâm Trạng - Dù Anh Đã Quên
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Bolero Tâm Trạng Nghe Tê Tái Con Tim
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Đời Ôi Thế Gian - Nghiệp Đời
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Mất Anh Rồi
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bìm Bịp Nhớ Ai
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Tâm Trạng - Nước Trôi Vô Tình
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Quên Tình Phu Thê
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng Ai Nghe Cũng Khóc - Tại Mình Nghèo Thôi
Mỹ Nhung

Uploaded byWARNER RECORDED MUSIC