
Song
Mỹ Nhung
Liên Khúc Nhạc Chọn Lọc Cực hay Nghe là Mê - Tôi Yêu Em

13
Play
Lyrics
Uploaded by86_15635588878_1671185229650
Tôi yêu em người đàn bà đã cú,
Đời nghịch mù em nếm đủ chua cay,
Và không mấy hãy bảo vệ thương lòng,
Em trai sàn không gì làm gục ngã.
Tôi yêu em dù đời em đã cú,
Mà nụ cười em quyến rũ thanh cao,
Nhìn khát khao một hạnh phúc gia đình,
Ta với mình tố tình lại gặp nhau.
Bài tình ca anh viết tiếp cho em,
Hai sâm hồn một tình yêu chán chứa,
Đến với nhau như một mẫu giật lừa,
Mỗi hôn nồng ta đã gửi trao nhau.
Như đôi chiếm quyền vào nhau bây mãi,
Tình nồng nàn mình nắm mãi tay nhau,
Mong mai sau đời sẽ mãi xanh màu,
Tôi yêu người đàn bà cú tôi ơi.
Tôi yêu em dù đời em đã cú,
Mà nụ cười em quyến rũ thanh cao,
Nhìn khát khao một hạnh phúc gia đình,
Ta với mình tố tình lại gặp nhau.
Bài tình ca anh viết tiếp cho em,
Hai sâm hồn một tình yêu chán chứa,
Đến với nhau như một mẫu giật lừa,
Mỗi hôn nồng ta đã gửi trao nhau.
Như đôi chiếm quyền vào nhau bây mãi,
Tình nồng nàn mình nắm mãi tay nhau,
Mong mai sau đời sẽ mãi xanh màu,
Tôi yêu người đàn bà cú tôi ơi.
Ren
Điều đã thướt tha.
Ôi bao khó nhọc,
Vẫn một lòng dân khó phương lê.
Luôn tì tư, chân chở bao buồn phiền.
Một tương lai sáng mơ.
Bốn mươi tuổi đời, ngoài nhìn thời xuân xanh.
Tiếc cho ta một thời, thời xuân che đã qua.
Tiếc nuôi mà chi, mong thời dân vương.
Bốn nồng như trẻ lai hồi xưa.
Tươi yêu cây đấm con tim.
Và luôn mơ về một hạnh phúc nhất trong đời.
Để lòng bớt quên hiếp.
Ta đã qua, tuy chưa gọi là xa.
Nhưng mạnh mạc, Điều đã thướt tha.
Ôi bao khó nhọc,
Vẫn một lòng dân khó phương lê.
Luôn tì tư, chân chở bao buồn phiền.
Luôn ấp ồ,
một tương lai sáng mơ.
Bốn mươi tuổi đời,
ngoài nhìn thời xuân xanh.
Tiếc cho ta một thời, thời xuân che đã qua.
Tiếc nuôi mà chi, mong thời dân vương.
Bốn nồng như trẻ lai hồi xưa.
Mình có xin không nà,
nên hợp rồi lại tan.
Biết anh yêu em nhiều, mà nhận có bao nhiêu.
Đường yêu không chống lối,
sự yêu không tan rồi.
Đường tình mỗi đứa một lần.
Mình có xin không nà,
nên chấp nhận vậy thôi.
Biết yêu chống mong chờ,
mà đời chẳng như mơ.
Từng đêm em mong nhớ, chờ anh nơi cuối phố.
Ước mơ mi,
dù có trách bao lời.
Anh bước đi rồi,
còn gì anh ơi.
Có xin không nà,
thôi đành hẹn trong mơ.
Mình có xin không nà, nên hợp rồi lại tan.
Biết anh yêu em nhiều, mà nhận có bao nhiêu.
Đường yêu không chống lối,
sự yêu không tan rồi.
Thế nên bây giờ,
đường tình mỗi đứa một lần.
Biết không nà,
nên chấp nhận vậy thôi.
Biết yêu chống mong chờ,
mà đời chẳng như mơ.
Từng đêm em mong nhớ, chờ anh nơi cuối phố.
Em bước trong thanh thơ sao xa lạnh lòng hồi bơ vơ.
Biết là yêu là đau khó chắm đường.
Biết là thương là cây đắng đón trường.
Giờ hai đứa hai đường,
tình sau ai thương.
Yêu làm chi giờ cũng đã muốn rồi.
Còn gì anh ơi,
có tiên không nà,
thôi đành hẹn trong mơ.
Anh bước đi rồi,
còn gì anh ơi, có tiên không nà,
thôi đành hẹn trong mơ.
Cùng chung bầu trời,
Hai trái tim sơ
nhìn lên dần trăng,
gần nhau được mà.
Em ở nơi này,
nhìn về phương đó,
ơm lấy phun trời,
nhớ người mình yêu.
Ngày tháng đợi chờ,
trong ngóng tình xa.
Dài dòng tình nhắn,
anh gửi về nhà.
Nhưng sao bây giờ,
một lời không nói.
Em vẫn trước nhà,
mong đợi chờ anh.
Anh như con nhàng thang,
nhàn bãi nấm đã
lạc đường phải không.
Ai ơm, nỗi nhớ vào lòng,
đêm khuya thức giấc,
ngồi mong người về.
Anh yêu cuộc sống đam mê,
quên đi tình yêu,
hẹn thề trăm lăm.
Ai ơm, chiếc gối mà nằm,
đêm dài tháo thức,
quấn nắm tuổi buồn.
Rồi xé một ngày,
ai trở về đây,
đường xưa còn đó,
người xưa đi rồi.
Khiến ai đừng tìm, đừng hỏi tại sao,
vì qua chờ mấy tàn phai ngày nào.
Ngày tháng đợi chờ,
trong ngóng tình xa.
Dài dòng tình nhắn,
anh gửi về nhà.
Nhưng sao bây giờ,
một lời không nói,
em vẫn trước nhà,
mong đợi chờ anh.
Anh nhớ con nhà thăm,
dành bảy năm đã
lạc đường phải không?
Ai ơm,
nỗi nhớ vào lòng,
đêm khuya thức giấc, ngồi mong người về.
Anh yêu cuộc sống đam mê,
cuốn đi tình yêu,
hẹn thề trăm lăm.
Ai ơm, chiếc gối mà nằm,
đêm dài tháo thức, quấn nắm tuổi buồn.
Rồi sẽ một ngày,
ai trở về đây,
đường xưa còn đó,
người xưa đi rồi.
Xin ai đừng tìm,
đừng hỏi tại sao,
vì qua chờ mấy tàn phai ngày nào.
Xin ai đừng tìm,
đừng hỏi tại sao,
vì qua chờ mấy tàn phai ngày nào.
Tiến đôi mình anh nỡ đành xa,
sao bán tình ta chẳng tí khương gì.
Chờ tình kế bán người mua,
chờ tình kế thắng người thua,
bán tình yêu bán cá lơi xanh.
Tin tôi trót dài trao hết về anh,
đâu biết người ta sáng dối lọc lừa.
Mật ngọt anh rốt vào tay,
anh buông bao lời ống bướm,
để bây giờ duyên mình
nhạt phai.
Hương cho thân tâm chẳng được nhã tơ,
kíp tâm giờ đành bơ phơ,
khóc cho xin phận bé bàng.
Anh ơi! Chứ tình anh đổi chẳng thay đen,
bán tình ở chốn xa hoa,
tiên tình nay lạc bên ướng nào.
Lên đên thướt rồng tan nát phi yêu,
anh khóc lê sơi tình đắng cay nhiều.
Giờ anh muốn nói tình xưa,
xin ta không còn chỉ nữa,
thôi anh về vĩnh biệt từ đây.
Tin đôi mình anh ở đây sao?
Sao bán tình ta chẳng tí thương gì?
Chờ tình kéo bán người mua,
chờ tình kéo thắng người thua,
bán tình yêu bán cả lời say.
Tim tôi chốt dài trao hết về anh,
đâu biết người ta sáng dối lọc lừa.
Ngọt ngọt anh gót vào tay,
anh buông bao lời ống bướm,
để bây giờ duyên mình
nhạt thay.
Thương cho thân tâm chẳng được nhã tơ,
kíp tâm giờ đành bơ phơ,
khóc cho xin phận bé bàng.
Anh ơi! Chứng tình anh đổi chẳng thay đến,
bán tình ở chốn xa hoa,
trên tình nay lạc bên hướng nào?
Lên đến rớt rồng tan nát phi yêu,
anh khóc lê sơi tình đắng cay nhiều.
Giờ anh muốn nói tình xưa,
duyên ta không còn chi nữa,
thôi anh về vinh biệt từ đây.
Hai chúng mình hai phương trời xa cách,
lần cuối cùng tha
thiết gọi tên nhau,
duyên không phận nếu kéo chỉ thêm đau.
Tình nhân ơi! Xin anh đừng khóc nữa,
bởi duyên trời ngăn cách mình thành đôi.
Duyên đôi mình đường đời không chung lối,
vấn vương
nhiều chỉ làm khổ đời nhau.
Duyên không thành dù biệt
sẽ khô đau,
tình nhân chi để rồi yêu mù quáng,
chứ nhân tình để giờ cũng phôi phai.
Buồn chỉ anh khi tình không đoàn kết,
chỉ rêu sầu khi chẳng được cạnh nhau.
Tha ngày xưa mình đừng nên gặp gỡ,
ước hẹn
thề say đắp tình mộng mơ.
Anh cứ về bên gia đình hạnh phúc,
chuyện tình mình thêm như một giấc mơ.
Chẳng dài khờ, cũng chẳng ai lừa dối,
bởi nhân tình
đoàn kết chỉ bấy thôi.
Hai chúng mình,
hai phương trời xa cách,
lần cuối cùng tha thiết gọi tên nhau.
Duyên không phận nếu kéo trí thêm đau,
tình nhân ơi xin anh đừng khóc nữa,
bởi duyên trời ngăn cách mình hành đôi.
Duyên đôi mình đường đời không chung lối,
vấn vương
nhiều chỉ làm khổ đời nhau.
Duyên không thành dù biết sẽ khổ đau,
tình nhân chỉ để rồi yêu mù quáng,
nhưng đế giờ cũng hối phận.
Buồn chỉ anh khi tình không đoàn kết,
chỉ rêu sầu khi chẳng được cạnh nhau.
Hai ngày xưa mình đừng nên gặp nữa,
ước hẹn thề say đập tình mong mơ.
Anh cứ về bên gia đình hạnh phúc,
chuyện tình mình xem như một giấc mơ.
Chẳng sai khờ, cũng chẳng ai lừa dối,
bởi nhân tình
đoàn kết chỉ vậy thôi.
Chẳng sai khờ,
cũng chẳng ai lừa dối,
bởi nhân tình
đoàn kết chỉ vậy thôi.
Anh bước xa đi, anh bỏ lại tình em.
Bao tháng năm qua,
anh nỡ nào đành sao?
Quay
bước sang ngang,
anh vui bên tình mới,
đành tâm sức hết ân tình mà người chơi.
Khi ấy bên nhau, anh nói rằng tình ta,
cho giống phong ba, nguồn kiếp mình chẳng xa.
Hai đứa yêu nhau không sang hèn,
không toán tình,
dòng yêu xứ khô luôn một lòng tùy chư.
Thảo thức bao đêm, em nhớ về tình xưa,
nước mắt tôn rơi, em khóc vì tình vơi.
Khi ấy bên nhau, anh nói rằng tình ta,
cho giống phong ba,
nguồn kiếp mình chẳng xa.
Hai đứa yêu nhau không sang hèn,
không toán tình,
dòng yêu xứ khô luôn một lòng tùy chư.
Giờ anh ra đi,
dây hạnh phúc phương nào,
còn em vỡi bên sau,
đêm ngày thương nhớ anh.
Thảo thức bao đêm, em nhớ về tình xưa,
nước mắt tôn rơi, em khóc vì tình vơi.
Mai mãi ta nhau,
xuyên tình này tan vơi,
tí thương cho mình không xuyên nở đành vây.
Mai mãi ta nhau,
xuyên tình này tan vơi,
tí thương cho mình không xuyên nở đành vây.
Em không trách anh, anh đã bỏi quên lời,
em chỉ trách đời.
Sao quá chua cay,
lòng em tái tê, em khóc cho phần mình.
Tay chẳng em mang,
làm sao thứ được người,
cầm nính em nhau, nhìn người xa em.
Mình em lấy bước cô đơn,
lòng người thay đổi như giấc mộng chim bao.
Nỗi đau, giấc mộng đã không thành,
em khóc anh cười,
anh đành lòng tháo.
Nước mắt tôn rơi, trời vơi giữa sông đời,
chia đôi con đường, mỗi đứa một nơi.
Vì ta có duyên, nhưng tình ta chẳng nở,
chỉ đến bên nhau,
gặp nhau rồi chia lìa.
Ngàn trái cuộc đời,
tình mình chỉ thế.
Em không trách anh, anh đã bỏi quên lời,
em chỉ trách đời.
Sao quá chua cay,
lòng em tái tê, em khóc cho phần mình.
Tay chẳng em mang,
làm sao thứ được người,
cầm nính em nhau, nhìn người xa em.
Mình em lấy bước cô đơn,
lòng người thay đổi như giấc mộng chim bao.
Nỗi đau, giấc mộng đã không thành,
em khóc anh cười, anh đành lòng tháo.
Nước mắt tôn rơi, trời vơi giữa sông đời,
chia đôi con đường,
mỗi đứa một nơi.
Vì ta có duyên, nhưng tình ta chẳng nở,
chỉ đến bên nhau,
gặp nhau rồi chia lìa.
Ngàn trái cuộc đời,
tình mình chỉ thế thơ.
Chỉ đến bên nhau,
gặp nhau rồi chia lìa.
Ngàn trái cuộc đời,
tình mình chỉ thế thơ.
Trên cơm không người nốt, làm sao cho ai?
Giờ anh bỏ tôi,
quên cả con thương.
Quên bao ngày ta chung sông,
quên rồi tình nghĩa phù hế.
Nhưng nghe tình như là trò chơi,
bữa cơm hôm nào còn sống chung bơi.
Gạo thơm chẳng ngon, em nấu cho chơi.
Sao anh đành tâm quên hết?
Hay là anh chẳng yêu tôi,
bước theo người anh đành lòng.
Anh ơi! Giờ đây bến bữa cơm chiều,
mà sao em nhớ anh nhiều?
Chứ anh tình còn mãi trong em.
Anh ơi!
Phù tình anh bỏ rơi con,
đâm say bên ai tháng sầu.
Anh vui cười mà lòng em đau.
Cung bới chưa nghèo anh bỏ ra đi.
Tình nghĩa bao ngầm không bằng trở tìm.
Hàm ê sầu sàng phù quý,
con thơ cũng chẳng nghĩa trí.
Anh bỏ mặc sức tình mà.
Trên cơm không người nốt làm sao chung?
Giờ anh bỏ tôi quên cả con hơn.
Tình nghĩa tình như
là cho chơi.
Bữa cơm hôm nào còn sống chung đôi.
Gạo thơm chẳng ngon, em nấu cho chơi.
Sao anh đành tâm quên hết?
Hay là anh chẳng yêu tôi?
Bước theo người anh đành lòng.
Anh ơi! Giờ đây bên bữa cơm chiều.
Mà sao em nhớ anh nhiều?
Chứ anh tình còn mãi trong em.
Anh ơi!
Cụ tình anh bỏ rơi con.
Đâm say bên ai
thanh thần.
Anh vui cười mà lòng em đau.
Cung bới chưa nghèo anh bỏ ra đi.
Tình nghĩa bao ngầm không bằng trở tìm.
Anh ơi!
Giờ sang phố quê.
Con khờ cũng chẳng nghĩa chi.
Anh bỏ mặc sức tình mà đi.
Đời nghịch mù em nếm đủ chua cay,
Và không mấy hãy bảo vệ thương lòng,
Em trai sàn không gì làm gục ngã.
Tôi yêu em dù đời em đã cú,
Mà nụ cười em quyến rũ thanh cao,
Nhìn khát khao một hạnh phúc gia đình,
Ta với mình tố tình lại gặp nhau.
Bài tình ca anh viết tiếp cho em,
Hai sâm hồn một tình yêu chán chứa,
Đến với nhau như một mẫu giật lừa,
Mỗi hôn nồng ta đã gửi trao nhau.
Như đôi chiếm quyền vào nhau bây mãi,
Tình nồng nàn mình nắm mãi tay nhau,
Mong mai sau đời sẽ mãi xanh màu,
Tôi yêu người đàn bà cú tôi ơi.
Tôi yêu em dù đời em đã cú,
Mà nụ cười em quyến rũ thanh cao,
Nhìn khát khao một hạnh phúc gia đình,
Ta với mình tố tình lại gặp nhau.
Bài tình ca anh viết tiếp cho em,
Hai sâm hồn một tình yêu chán chứa,
Đến với nhau như một mẫu giật lừa,
Mỗi hôn nồng ta đã gửi trao nhau.
Như đôi chiếm quyền vào nhau bây mãi,
Tình nồng nàn mình nắm mãi tay nhau,
Mong mai sau đời sẽ mãi xanh màu,
Tôi yêu người đàn bà cú tôi ơi.
Ren
Điều đã thướt tha.
Ôi bao khó nhọc,
Vẫn một lòng dân khó phương lê.
Luôn tì tư, chân chở bao buồn phiền.
Một tương lai sáng mơ.
Bốn mươi tuổi đời, ngoài nhìn thời xuân xanh.
Tiếc cho ta một thời, thời xuân che đã qua.
Tiếc nuôi mà chi, mong thời dân vương.
Bốn nồng như trẻ lai hồi xưa.
Tươi yêu cây đấm con tim.
Và luôn mơ về một hạnh phúc nhất trong đời.
Để lòng bớt quên hiếp.
Ta đã qua, tuy chưa gọi là xa.
Nhưng mạnh mạc, Điều đã thướt tha.
Ôi bao khó nhọc,
Vẫn một lòng dân khó phương lê.
Luôn tì tư, chân chở bao buồn phiền.
Luôn ấp ồ,
một tương lai sáng mơ.
Bốn mươi tuổi đời,
ngoài nhìn thời xuân xanh.
Tiếc cho ta một thời, thời xuân che đã qua.
Tiếc nuôi mà chi, mong thời dân vương.
Bốn nồng như trẻ lai hồi xưa.
Mình có xin không nà,
nên hợp rồi lại tan.
Biết anh yêu em nhiều, mà nhận có bao nhiêu.
Đường yêu không chống lối,
sự yêu không tan rồi.
Đường tình mỗi đứa một lần.
Mình có xin không nà,
nên chấp nhận vậy thôi.
Biết yêu chống mong chờ,
mà đời chẳng như mơ.
Từng đêm em mong nhớ, chờ anh nơi cuối phố.
Ước mơ mi,
dù có trách bao lời.
Anh bước đi rồi,
còn gì anh ơi.
Có xin không nà,
thôi đành hẹn trong mơ.
Mình có xin không nà, nên hợp rồi lại tan.
Biết anh yêu em nhiều, mà nhận có bao nhiêu.
Đường yêu không chống lối,
sự yêu không tan rồi.
Thế nên bây giờ,
đường tình mỗi đứa một lần.
Biết không nà,
nên chấp nhận vậy thôi.
Biết yêu chống mong chờ,
mà đời chẳng như mơ.
Từng đêm em mong nhớ, chờ anh nơi cuối phố.
Em bước trong thanh thơ sao xa lạnh lòng hồi bơ vơ.
Biết là yêu là đau khó chắm đường.
Biết là thương là cây đắng đón trường.
Giờ hai đứa hai đường,
tình sau ai thương.
Yêu làm chi giờ cũng đã muốn rồi.
Còn gì anh ơi,
có tiên không nà,
thôi đành hẹn trong mơ.
Anh bước đi rồi,
còn gì anh ơi, có tiên không nà,
thôi đành hẹn trong mơ.
Cùng chung bầu trời,
Hai trái tim sơ
nhìn lên dần trăng,
gần nhau được mà.
Em ở nơi này,
nhìn về phương đó,
ơm lấy phun trời,
nhớ người mình yêu.
Ngày tháng đợi chờ,
trong ngóng tình xa.
Dài dòng tình nhắn,
anh gửi về nhà.
Nhưng sao bây giờ,
một lời không nói.
Em vẫn trước nhà,
mong đợi chờ anh.
Anh như con nhàng thang,
nhàn bãi nấm đã
lạc đường phải không.
Ai ơm, nỗi nhớ vào lòng,
đêm khuya thức giấc,
ngồi mong người về.
Anh yêu cuộc sống đam mê,
quên đi tình yêu,
hẹn thề trăm lăm.
Ai ơm, chiếc gối mà nằm,
đêm dài tháo thức,
quấn nắm tuổi buồn.
Rồi xé một ngày,
ai trở về đây,
đường xưa còn đó,
người xưa đi rồi.
Khiến ai đừng tìm, đừng hỏi tại sao,
vì qua chờ mấy tàn phai ngày nào.
Ngày tháng đợi chờ,
trong ngóng tình xa.
Dài dòng tình nhắn,
anh gửi về nhà.
Nhưng sao bây giờ,
một lời không nói,
em vẫn trước nhà,
mong đợi chờ anh.
Anh nhớ con nhà thăm,
dành bảy năm đã
lạc đường phải không?
Ai ơm,
nỗi nhớ vào lòng,
đêm khuya thức giấc, ngồi mong người về.
Anh yêu cuộc sống đam mê,
cuốn đi tình yêu,
hẹn thề trăm lăm.
Ai ơm, chiếc gối mà nằm,
đêm dài tháo thức, quấn nắm tuổi buồn.
Rồi sẽ một ngày,
ai trở về đây,
đường xưa còn đó,
người xưa đi rồi.
Xin ai đừng tìm,
đừng hỏi tại sao,
vì qua chờ mấy tàn phai ngày nào.
Xin ai đừng tìm,
đừng hỏi tại sao,
vì qua chờ mấy tàn phai ngày nào.
Tiến đôi mình anh nỡ đành xa,
sao bán tình ta chẳng tí khương gì.
Chờ tình kế bán người mua,
chờ tình kế thắng người thua,
bán tình yêu bán cá lơi xanh.
Tin tôi trót dài trao hết về anh,
đâu biết người ta sáng dối lọc lừa.
Mật ngọt anh rốt vào tay,
anh buông bao lời ống bướm,
để bây giờ duyên mình
nhạt phai.
Hương cho thân tâm chẳng được nhã tơ,
kíp tâm giờ đành bơ phơ,
khóc cho xin phận bé bàng.
Anh ơi! Chứ tình anh đổi chẳng thay đen,
bán tình ở chốn xa hoa,
tiên tình nay lạc bên ướng nào.
Lên đên thướt rồng tan nát phi yêu,
anh khóc lê sơi tình đắng cay nhiều.
Giờ anh muốn nói tình xưa,
xin ta không còn chỉ nữa,
thôi anh về vĩnh biệt từ đây.
Tin đôi mình anh ở đây sao?
Sao bán tình ta chẳng tí thương gì?
Chờ tình kéo bán người mua,
chờ tình kéo thắng người thua,
bán tình yêu bán cả lời say.
Tim tôi chốt dài trao hết về anh,
đâu biết người ta sáng dối lọc lừa.
Ngọt ngọt anh gót vào tay,
anh buông bao lời ống bướm,
để bây giờ duyên mình
nhạt thay.
Thương cho thân tâm chẳng được nhã tơ,
kíp tâm giờ đành bơ phơ,
khóc cho xin phận bé bàng.
Anh ơi! Chứng tình anh đổi chẳng thay đến,
bán tình ở chốn xa hoa,
trên tình nay lạc bên hướng nào?
Lên đến rớt rồng tan nát phi yêu,
anh khóc lê sơi tình đắng cay nhiều.
Giờ anh muốn nói tình xưa,
duyên ta không còn chi nữa,
thôi anh về vinh biệt từ đây.
Hai chúng mình hai phương trời xa cách,
lần cuối cùng tha
thiết gọi tên nhau,
duyên không phận nếu kéo chỉ thêm đau.
Tình nhân ơi! Xin anh đừng khóc nữa,
bởi duyên trời ngăn cách mình thành đôi.
Duyên đôi mình đường đời không chung lối,
vấn vương
nhiều chỉ làm khổ đời nhau.
Duyên không thành dù biệt
sẽ khô đau,
tình nhân chi để rồi yêu mù quáng,
chứ nhân tình để giờ cũng phôi phai.
Buồn chỉ anh khi tình không đoàn kết,
chỉ rêu sầu khi chẳng được cạnh nhau.
Tha ngày xưa mình đừng nên gặp gỡ,
ước hẹn
thề say đắp tình mộng mơ.
Anh cứ về bên gia đình hạnh phúc,
chuyện tình mình thêm như một giấc mơ.
Chẳng dài khờ, cũng chẳng ai lừa dối,
bởi nhân tình
đoàn kết chỉ bấy thôi.
Hai chúng mình,
hai phương trời xa cách,
lần cuối cùng tha thiết gọi tên nhau.
Duyên không phận nếu kéo trí thêm đau,
tình nhân ơi xin anh đừng khóc nữa,
bởi duyên trời ngăn cách mình hành đôi.
Duyên đôi mình đường đời không chung lối,
vấn vương
nhiều chỉ làm khổ đời nhau.
Duyên không thành dù biết sẽ khổ đau,
tình nhân chỉ để rồi yêu mù quáng,
nhưng đế giờ cũng hối phận.
Buồn chỉ anh khi tình không đoàn kết,
chỉ rêu sầu khi chẳng được cạnh nhau.
Hai ngày xưa mình đừng nên gặp nữa,
ước hẹn thề say đập tình mong mơ.
Anh cứ về bên gia đình hạnh phúc,
chuyện tình mình xem như một giấc mơ.
Chẳng sai khờ, cũng chẳng ai lừa dối,
bởi nhân tình
đoàn kết chỉ vậy thôi.
Chẳng sai khờ,
cũng chẳng ai lừa dối,
bởi nhân tình
đoàn kết chỉ vậy thôi.
Anh bước xa đi, anh bỏ lại tình em.
Bao tháng năm qua,
anh nỡ nào đành sao?
Quay
bước sang ngang,
anh vui bên tình mới,
đành tâm sức hết ân tình mà người chơi.
Khi ấy bên nhau, anh nói rằng tình ta,
cho giống phong ba, nguồn kiếp mình chẳng xa.
Hai đứa yêu nhau không sang hèn,
không toán tình,
dòng yêu xứ khô luôn một lòng tùy chư.
Thảo thức bao đêm, em nhớ về tình xưa,
nước mắt tôn rơi, em khóc vì tình vơi.
Khi ấy bên nhau, anh nói rằng tình ta,
cho giống phong ba,
nguồn kiếp mình chẳng xa.
Hai đứa yêu nhau không sang hèn,
không toán tình,
dòng yêu xứ khô luôn một lòng tùy chư.
Giờ anh ra đi,
dây hạnh phúc phương nào,
còn em vỡi bên sau,
đêm ngày thương nhớ anh.
Thảo thức bao đêm, em nhớ về tình xưa,
nước mắt tôn rơi, em khóc vì tình vơi.
Mai mãi ta nhau,
xuyên tình này tan vơi,
tí thương cho mình không xuyên nở đành vây.
Mai mãi ta nhau,
xuyên tình này tan vơi,
tí thương cho mình không xuyên nở đành vây.
Em không trách anh, anh đã bỏi quên lời,
em chỉ trách đời.
Sao quá chua cay,
lòng em tái tê, em khóc cho phần mình.
Tay chẳng em mang,
làm sao thứ được người,
cầm nính em nhau, nhìn người xa em.
Mình em lấy bước cô đơn,
lòng người thay đổi như giấc mộng chim bao.
Nỗi đau, giấc mộng đã không thành,
em khóc anh cười,
anh đành lòng tháo.
Nước mắt tôn rơi, trời vơi giữa sông đời,
chia đôi con đường, mỗi đứa một nơi.
Vì ta có duyên, nhưng tình ta chẳng nở,
chỉ đến bên nhau,
gặp nhau rồi chia lìa.
Ngàn trái cuộc đời,
tình mình chỉ thế.
Em không trách anh, anh đã bỏi quên lời,
em chỉ trách đời.
Sao quá chua cay,
lòng em tái tê, em khóc cho phần mình.
Tay chẳng em mang,
làm sao thứ được người,
cầm nính em nhau, nhìn người xa em.
Mình em lấy bước cô đơn,
lòng người thay đổi như giấc mộng chim bao.
Nỗi đau, giấc mộng đã không thành,
em khóc anh cười, anh đành lòng tháo.
Nước mắt tôn rơi, trời vơi giữa sông đời,
chia đôi con đường,
mỗi đứa một nơi.
Vì ta có duyên, nhưng tình ta chẳng nở,
chỉ đến bên nhau,
gặp nhau rồi chia lìa.
Ngàn trái cuộc đời,
tình mình chỉ thế thơ.
Chỉ đến bên nhau,
gặp nhau rồi chia lìa.
Ngàn trái cuộc đời,
tình mình chỉ thế thơ.
Trên cơm không người nốt, làm sao cho ai?
Giờ anh bỏ tôi,
quên cả con thương.
Quên bao ngày ta chung sông,
quên rồi tình nghĩa phù hế.
Nhưng nghe tình như là trò chơi,
bữa cơm hôm nào còn sống chung bơi.
Gạo thơm chẳng ngon, em nấu cho chơi.
Sao anh đành tâm quên hết?
Hay là anh chẳng yêu tôi,
bước theo người anh đành lòng.
Anh ơi! Giờ đây bến bữa cơm chiều,
mà sao em nhớ anh nhiều?
Chứ anh tình còn mãi trong em.
Anh ơi!
Phù tình anh bỏ rơi con,
đâm say bên ai tháng sầu.
Anh vui cười mà lòng em đau.
Cung bới chưa nghèo anh bỏ ra đi.
Tình nghĩa bao ngầm không bằng trở tìm.
Hàm ê sầu sàng phù quý,
con thơ cũng chẳng nghĩa trí.
Anh bỏ mặc sức tình mà.
Trên cơm không người nốt làm sao chung?
Giờ anh bỏ tôi quên cả con hơn.
Tình nghĩa tình như
là cho chơi.
Bữa cơm hôm nào còn sống chung đôi.
Gạo thơm chẳng ngon, em nấu cho chơi.
Sao anh đành tâm quên hết?
Hay là anh chẳng yêu tôi?
Bước theo người anh đành lòng.
Anh ơi! Giờ đây bên bữa cơm chiều.
Mà sao em nhớ anh nhiều?
Chứ anh tình còn mãi trong em.
Anh ơi!
Cụ tình anh bỏ rơi con.
Đâm say bên ai
thanh thần.
Anh vui cười mà lòng em đau.
Cung bới chưa nghèo anh bỏ ra đi.
Tình nghĩa bao ngầm không bằng trở tìm.
Anh ơi!
Giờ sang phố quê.
Con khờ cũng chẳng nghĩa chi.
Anh bỏ mặc sức tình mà đi.
Show more
Artist

Mỹ Nhung142 followers
Follow
Popular songs by Mỹ Nhung

Nhạc Phật Giáo Ý Nghĩa Nhất 2025 - Kiếp Người Như Gió Sương

04:39

Tìm Lại Người Yêu

04:50

Đàn Bà Cũ Tôi Yêu

03:34

Liên Khúc Remix Cực Hay Nghe Đã Tai - Nghiệp Đời

51:20

Liên Khúc Nhạc Cà Phê Sáng Nghe Là Phê - 20 Năm Tình Đẹp Mùa Chôm Chôm

01:04:08

Nhạc Dân Ca Trữ Tình Chọn Lọc - Liên Khúc 4 Tỉnh Miền Tây Cực Hay

32:44

Liên Khúc Nhạc Dân Ca Miền Tây - Xuôi Chuyến Xe Đò

55:45

Liên Khúc remix Cực Hay Nghe Là Nghiền - Tình Ngang Trái 1&2

01:04:23

Tình Ngang Trái

05:13

Liên Khúc Tâm trạng Càng Nghe Càng Nghiền Chúng Ta Không Thành

01:03:26
Popular Albums by Mỹ Nhung

Nhạc Đời Ý Nghĩa Trần Gian Cõi Tạm
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bữa Cơm Không Người
Mỹ Nhung

Bolero Tâm Trạng - Dù Anh Đã Quên
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Bolero Tâm Trạng Nghe Tê Tái Con Tim
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Đời Ôi Thế Gian - Nghiệp Đời
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Mất Anh Rồi
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bìm Bịp Nhớ Ai
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Tâm Trạng - Nước Trôi Vô Tình
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Quên Tình Phu Thê
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng Ai Nghe Cũng Khóc - Tại Mình Nghèo Thôi
Mỹ Nhung

Uploaded byWARNER RECORDED MUSIC