
Song
Mỹ Nhung
Liên Khúc Remix Cực Phê - Mất Anh Rồi

36
Play
Lyrics
Uploaded by86_15635588878_1671185229650
Chiều về oanh hiu em nhớ thương anh nhiều
Nơi trốn xa nào người có nhớ em không?
Từng chiều bên sông em ngóng trong anh về,
Nước mắt tuôn trao coi lòng em xót đau.
Giờ này anh đang im ấm trong sàn giao,
Đâu hay nơi này con trẻ khóc bơ dơ.
Đành lòng sao anh bỏ bên quê không gì?
Anh bước theo người quên hết lời thề xưa.
Bên sông còn nước lớn nước rộng,
Em vẫn một lòng thương nhớ bóng hành ai?
Cầu mong anh một lần quay bước,
Để cho con khờ thôi tháng ngày chờ mong.
Rồi một ngày kia anh bóng quay trở về,
Bên mai tranh nghèo em nghe nhói con hát.
Nhìn người bên ai tay trong tay vui cười,
Em mất anh rồi chắc tại mình nghèo thôi.
Chiều về oanh hiu em nhớ thương anh nhiều,
Nơi chốn xa nào người có nhớ em không?
Từng chiều bên sông em ngóng trong anh về,
Nước mắt tuôn trào coi lòng em xót đau.
Giờ này anh đang im ấm trong sàn giao,
Đâu hay nơi này con trẻ khóc bơ dơ.
Đành lòng sao anh bỏ bên quê không gì?
Anh bước theo người quên hết lời thề xưa.
Bên sông con nước lớn nước rồng,
Em giận một lòng thương nhớ bóng hành ai?
Cầu mong anh một lần quay bước,
Để cho con khờ thôi tháng ngày chờ mong.
Rồi một ngày kia anh bóng quay trở về,
Bên mai tranh nghèo em nghe nhói con tim.
Nhìn người bên ai tay trong tay vui cười,
Em mất anh rồi chắc tại mình nghèo thôi.
Nhìn người bên ai tay trong tay vui cười,
Em mất anh rồi chắc tại
mình nghèo thôi.
Khi người sinh ra đâu ai sống mãi trên đời,
Trần gian này cũng ta rời mãi thôi.
Dù có được dạo sáng hay mang cảnh cơ hành,
Đã là cõi tàm, chinh đừng gánh ghét nhau chi.
Đừng dối khính khí,
đừng sân si để làm gì,
Đâu ai khó ba đời,
ai giàu ba hòa người ơi.
Mình hai yêu thương,
chở che nhau lúc quý nàng,
Rồi ta sẽ an nhàng,
cuộc đời nó ấm dì xa.
Hai mến thương nhau,
trao nhau những lời ngọt ngào,
Chớ nên lọc lừa,
vì đời nhưng quá mai sao.
Cuộc đời được bao lâu,
dẫu chỉ hằng sầu những thế,
Đến khi xa dương trần,
đôi bàn tay trắng màng theo.
Kiếp người sinh ra,
đâu ai sống mãi trên đời,
Trần gian này cũng ta rời mãi thôi.
Dù có được dạo sáng hay mang cảnh cơ hành,
Đã là cõi tàm, chinh đừng gánh ghét nhau chi.
Đừng dội khính thi,
đừng sân si để làm gì,
Đâu ai khó ba đời,
ai giàu ba hòa người ơi.
Mình hai yêu thương,
chở che nhau lúc quý nàng,
Rồi ta sẽ an nhàng,
cuộc đời nó ấm dì xa.
Hai mến thương nhau,
trao nhau những lời ngọt ngào,
Chớ nên lọc lừa,
vì đời nhưng quá mai sao.
Cuộc đời được bao lâu,
dẫu chỉ hằng sầu những thế,
Đến khi xa dương trần,
đôi bàn tay trắng màng theo.
Cuộc đời được bao lâu,
dẫu chỉ hằng sầu những thế,
Đến khi xa dương trần,
đôi bàn tay trắng màng theo.
Đã trái qua nửa cuộc đời,
mà mình tay vẫn trắng tay,
Nhìn đời hôm nay,
ai biết được ngày mai,
Tóc đã pha xương,
bạc vai mãi đầu, sao lòng còn vướng sau đau.
Bao khó khăn với nặng nhằn,
chật nặng đầy trên đôi vai, Nhìn về tương lai,
sao còn lắm trong gai,
Nhân thế đi qua,
dỗi gian lọc lừa, chanh dần để làm gì.
Ôi,
đời là cõi tàng,
cuộc sống vô thường, đừng gánh ghét người ơi,
Đời đừng gánh đua,
hoan thua gây nghiệp ôn,
Mãi trở về cát vùi, vương đỏ đầy thân ta.
Nhân xác ta lắm bộ trần,
nghịch đời buôn kiếp đeo mang,
Muôn quyền dựng thân,
ai mà không nếm chạy,
Muôn hết loạn hồ, trao lòng nhân ái cho nhau.
Đã trái qua nửa cuộc đời,
mà mình tay vẫn trắng tay,
Nhìn đời hôm nay, ai biết được ngày mai,
Tóc đã pha xương,
bạc vai mãi đầu, sao lòng còn vướng sau đau.
Bao khó khăn với ngọc nhằn,
chặt nặng đầy trên đôi vai,
Nhìn về tương lai, sao còn lắm trong gai,
Nhân thế đi qua,
dỗi gian lọc lừa, chanh dần để làm gì.
Ôi,
đời là cõi tàm,
cuộc sống vô thường,
đừng gánh ghét người ơi,
Đời đừng gánh đua,
hoan thua gây nghiệp ôn,
Mãi trở về cát vùi, vương đỏ đầy thân ta.
Sát ta lắm buồn cân,
nghiệp đời buôn kíp đeo mang,
Nguồn phiền dưỡng dân,
ai mà không nếm chạy,
Muôn hết loạn hồ,
trao lòng nhân ái cho nhau.
Ta chẳng còn chi, mình đã hết xin rồi,
nuôi tiếc thêm buồn,
Đời em đã lỡ,
đã lỡ làm tự nhiên,
Tình ta ngang chơi,
cây đắng ngày ai hay,
Về đi hỡi anh,
về bên mãi gia đình.
Em biết đời em thôi thế từ đây,
Cùi chôn nỗi đau này,
Chạch ai bây giờ,
thì thôi em chỉ biết chắc trời khiến xui.
Anh tai anh thân thối, buông chót lười đầu môi,
Để tôi quá tinh, cùi trao hết năn tình.
Tôi
số phận lệ lôi,
lệ đắng bờ môi,
Cứ sao ngồi dần dối,
giữa hai chúng ta,
tình thôi cách xa.
Em có nào ngờ đâu,
đời lắm bê dâu,
Nỗi đau này ai thấu,
thì thôi nhé anh,
tình lỡ
diễn tình.
Anh hãy về đi,
ta chẳng còn chi,
mình đã hết gì rồi,
Nỗi tiếc thêm buồn,
đời em đã lỡ,
đã lỡ làm tự nhiên,
Tình ta ngang chơi,
cây đắng ngày ai hay,
Về đi hỡi anh,
về bên mãi gia đình.
Em biết đời em thôi thế từ đây,
vội chuôn nỗi đau này,
Chạch ai bây giờ,
thì thôi em chỉ biết chắc trời khiến xui.
Anh tai anh thân thối, buông chót lười đầu môi,
Để tôi quá tinh, cùi trao hết năn tình.
Tôi xô phần lệ lôi,
lệ đắng bao môi, Cứ sao ngồi dần dối,
giữa hai chúng ta, tình thôi cách xa.
Em có nào ngờ đâu,
đời lắm bê dâu,
Nỗi đau này ai thấu,
thì thôi nhé anh,
tình lỡ diễn tình.
Em thương anh,
thương anh,
cay tính thiệt thà,
Da anh mặn mà mật nám tai trai.
Em thương anh,
nhìn anh,
sớm trưa trên đông,
Quán chi nhọc nhằn,
Nghèo mà tình nghĩa đâm sâu.
Ta thương nhau,
dù bao sóng gió cuộc đời,
Bên nhau suốt đời mùn trắng rơi xa.
Dù bóng ba,
tình ta vẫn luôn măn nồng, Nghe giỡn tình chồng,
một lòng sắc sông.
Người ơi, hãy hứa một lời, Bên nhau thông rời,
dù nhà dách lá đơn sơ.
Tình nghèo đơn sơ,
luộc ráo có mắm nhứa ca, Vẫn ngon đậm đà,
tình mình ngàn năm thiết tha.
Em thương anh,
thương anh, cay tính thiệt thà,
Da anh mặn mà mật nám tai trai.
Em thương anh,
nhìn anh, sớm trưa trên đông,
Quán chi nhọc nhằn,
Nghèo mà tình nghĩa đâm sâu.
Ta thương nhau,
dù bao sóng gió cuộc đời,
Bên nhau suốt đời mùn trắng rơi xa.
Dù bóng ba,
tình ta vẫn luôn măn nồng, Nghe giỡn tình chồng,
một lòng sắc sông.
Người ơi, hãy hứa một lời, Bên nhau thông rời,
dù nhà dách lá đơn sơ.
Tình nghèo đơn sơ,
luộc ráo có mắm nhứa ca, Vẫn ngon đậm đà,
tình mình ngàn năm thiết tha.
Tình nghèo đơn sơ,
luộc ráo có mắm nhứa ca, Vẫn ngon đậm đà,
tình mình
ngàn năm thiết tha.
Chợt lỡ yêu anh,
em có ngờ đâu anh đã có gia đình.
Bao nhiêu ân tình dành cho anh hết,
Đến giờ này khổ đau.
Tình duyên ngang trái,
trách lòng người xóa xanh,
Vì sao hỡi anh em có tội tình gì.
Khi mới gặp nhau, anh nói một câu,
Tình yêu em rất nhiều,
anh hứa bao điều.
Lòng anh chỉ có, chỉ có mình em thôi,
Ngờ đâu xan xói, chỉ trót lời đầu môi.
Giờ tôi mới hay, thì đã quá muộn màng.
Thôi anh hãy về đi,
về với vợ con,
Quay gia đình em ấm,
Đừng lù luyện nhau,
chỉ thêm đớn đau.
Tôi chấp nhận đơn côi, phần xấu lẻ loi,
Trách ông trời tôi khiến, Đành thôi nhé anh,
mình hết tin tôi.
Trót lỡ yêu anh,
Có ngờ đâu anh đã có gia đình,
Bao nhiêu ân tình dành cho anh hết,
Đến giờ này khổ đau.
Tình duyên ngang trái,
trách lòng người xóa xanh,
Vì sao hỡi anh em có tội tình gì.
Khi mới gặp nhau, anh nói một câu,
Tình yêu em rất nhiều,
anh hứa bao điều.
Chỉ có, chỉ có mình em thôi,
Ngờ đâu xan xói, chỉ trót lời đầu môi.
Giờ tôi mới hay, thì đã quá muộn màng.
Thôi anh hãy về đi, về với vợ con,
Quay gia đình em ấm, Đừng lù luyện nhau,
chỉ thêm đớn đau.
Tôi chấp nhận đơn côi,
phần xấu lẻ loi,
Trách ông trời tôi khiến,
Đành thôi nhé anh,
mình hết tin tôi.
Đành thôi nhé anh,
mình hết tin tôi.
Nơi trốn xa nào người có nhớ em không?
Từng chiều bên sông em ngóng trong anh về,
Nước mắt tuôn trao coi lòng em xót đau.
Giờ này anh đang im ấm trong sàn giao,
Đâu hay nơi này con trẻ khóc bơ dơ.
Đành lòng sao anh bỏ bên quê không gì?
Anh bước theo người quên hết lời thề xưa.
Bên sông còn nước lớn nước rộng,
Em vẫn một lòng thương nhớ bóng hành ai?
Cầu mong anh một lần quay bước,
Để cho con khờ thôi tháng ngày chờ mong.
Rồi một ngày kia anh bóng quay trở về,
Bên mai tranh nghèo em nghe nhói con hát.
Nhìn người bên ai tay trong tay vui cười,
Em mất anh rồi chắc tại mình nghèo thôi.
Chiều về oanh hiu em nhớ thương anh nhiều,
Nơi chốn xa nào người có nhớ em không?
Từng chiều bên sông em ngóng trong anh về,
Nước mắt tuôn trào coi lòng em xót đau.
Giờ này anh đang im ấm trong sàn giao,
Đâu hay nơi này con trẻ khóc bơ dơ.
Đành lòng sao anh bỏ bên quê không gì?
Anh bước theo người quên hết lời thề xưa.
Bên sông con nước lớn nước rồng,
Em giận một lòng thương nhớ bóng hành ai?
Cầu mong anh một lần quay bước,
Để cho con khờ thôi tháng ngày chờ mong.
Rồi một ngày kia anh bóng quay trở về,
Bên mai tranh nghèo em nghe nhói con tim.
Nhìn người bên ai tay trong tay vui cười,
Em mất anh rồi chắc tại mình nghèo thôi.
Nhìn người bên ai tay trong tay vui cười,
Em mất anh rồi chắc tại
mình nghèo thôi.
Khi người sinh ra đâu ai sống mãi trên đời,
Trần gian này cũng ta rời mãi thôi.
Dù có được dạo sáng hay mang cảnh cơ hành,
Đã là cõi tàm, chinh đừng gánh ghét nhau chi.
Đừng dối khính khí,
đừng sân si để làm gì,
Đâu ai khó ba đời,
ai giàu ba hòa người ơi.
Mình hai yêu thương,
chở che nhau lúc quý nàng,
Rồi ta sẽ an nhàng,
cuộc đời nó ấm dì xa.
Hai mến thương nhau,
trao nhau những lời ngọt ngào,
Chớ nên lọc lừa,
vì đời nhưng quá mai sao.
Cuộc đời được bao lâu,
dẫu chỉ hằng sầu những thế,
Đến khi xa dương trần,
đôi bàn tay trắng màng theo.
Kiếp người sinh ra,
đâu ai sống mãi trên đời,
Trần gian này cũng ta rời mãi thôi.
Dù có được dạo sáng hay mang cảnh cơ hành,
Đã là cõi tàm, chinh đừng gánh ghét nhau chi.
Đừng dội khính thi,
đừng sân si để làm gì,
Đâu ai khó ba đời,
ai giàu ba hòa người ơi.
Mình hai yêu thương,
chở che nhau lúc quý nàng,
Rồi ta sẽ an nhàng,
cuộc đời nó ấm dì xa.
Hai mến thương nhau,
trao nhau những lời ngọt ngào,
Chớ nên lọc lừa,
vì đời nhưng quá mai sao.
Cuộc đời được bao lâu,
dẫu chỉ hằng sầu những thế,
Đến khi xa dương trần,
đôi bàn tay trắng màng theo.
Cuộc đời được bao lâu,
dẫu chỉ hằng sầu những thế,
Đến khi xa dương trần,
đôi bàn tay trắng màng theo.
Đã trái qua nửa cuộc đời,
mà mình tay vẫn trắng tay,
Nhìn đời hôm nay,
ai biết được ngày mai,
Tóc đã pha xương,
bạc vai mãi đầu, sao lòng còn vướng sau đau.
Bao khó khăn với nặng nhằn,
chật nặng đầy trên đôi vai, Nhìn về tương lai,
sao còn lắm trong gai,
Nhân thế đi qua,
dỗi gian lọc lừa, chanh dần để làm gì.
Ôi,
đời là cõi tàng,
cuộc sống vô thường, đừng gánh ghét người ơi,
Đời đừng gánh đua,
hoan thua gây nghiệp ôn,
Mãi trở về cát vùi, vương đỏ đầy thân ta.
Nhân xác ta lắm bộ trần,
nghịch đời buôn kiếp đeo mang,
Muôn quyền dựng thân,
ai mà không nếm chạy,
Muôn hết loạn hồ, trao lòng nhân ái cho nhau.
Đã trái qua nửa cuộc đời,
mà mình tay vẫn trắng tay,
Nhìn đời hôm nay, ai biết được ngày mai,
Tóc đã pha xương,
bạc vai mãi đầu, sao lòng còn vướng sau đau.
Bao khó khăn với ngọc nhằn,
chặt nặng đầy trên đôi vai,
Nhìn về tương lai, sao còn lắm trong gai,
Nhân thế đi qua,
dỗi gian lọc lừa, chanh dần để làm gì.
Ôi,
đời là cõi tàm,
cuộc sống vô thường,
đừng gánh ghét người ơi,
Đời đừng gánh đua,
hoan thua gây nghiệp ôn,
Mãi trở về cát vùi, vương đỏ đầy thân ta.
Sát ta lắm buồn cân,
nghiệp đời buôn kíp đeo mang,
Nguồn phiền dưỡng dân,
ai mà không nếm chạy,
Muôn hết loạn hồ,
trao lòng nhân ái cho nhau.
Ta chẳng còn chi, mình đã hết xin rồi,
nuôi tiếc thêm buồn,
Đời em đã lỡ,
đã lỡ làm tự nhiên,
Tình ta ngang chơi,
cây đắng ngày ai hay,
Về đi hỡi anh,
về bên mãi gia đình.
Em biết đời em thôi thế từ đây,
Cùi chôn nỗi đau này,
Chạch ai bây giờ,
thì thôi em chỉ biết chắc trời khiến xui.
Anh tai anh thân thối, buông chót lười đầu môi,
Để tôi quá tinh, cùi trao hết năn tình.
Tôi
số phận lệ lôi,
lệ đắng bờ môi,
Cứ sao ngồi dần dối,
giữa hai chúng ta,
tình thôi cách xa.
Em có nào ngờ đâu,
đời lắm bê dâu,
Nỗi đau này ai thấu,
thì thôi nhé anh,
tình lỡ
diễn tình.
Anh hãy về đi,
ta chẳng còn chi,
mình đã hết gì rồi,
Nỗi tiếc thêm buồn,
đời em đã lỡ,
đã lỡ làm tự nhiên,
Tình ta ngang chơi,
cây đắng ngày ai hay,
Về đi hỡi anh,
về bên mãi gia đình.
Em biết đời em thôi thế từ đây,
vội chuôn nỗi đau này,
Chạch ai bây giờ,
thì thôi em chỉ biết chắc trời khiến xui.
Anh tai anh thân thối, buông chót lười đầu môi,
Để tôi quá tinh, cùi trao hết năn tình.
Tôi xô phần lệ lôi,
lệ đắng bao môi, Cứ sao ngồi dần dối,
giữa hai chúng ta, tình thôi cách xa.
Em có nào ngờ đâu,
đời lắm bê dâu,
Nỗi đau này ai thấu,
thì thôi nhé anh,
tình lỡ diễn tình.
Em thương anh,
thương anh,
cay tính thiệt thà,
Da anh mặn mà mật nám tai trai.
Em thương anh,
nhìn anh,
sớm trưa trên đông,
Quán chi nhọc nhằn,
Nghèo mà tình nghĩa đâm sâu.
Ta thương nhau,
dù bao sóng gió cuộc đời,
Bên nhau suốt đời mùn trắng rơi xa.
Dù bóng ba,
tình ta vẫn luôn măn nồng, Nghe giỡn tình chồng,
một lòng sắc sông.
Người ơi, hãy hứa một lời, Bên nhau thông rời,
dù nhà dách lá đơn sơ.
Tình nghèo đơn sơ,
luộc ráo có mắm nhứa ca, Vẫn ngon đậm đà,
tình mình ngàn năm thiết tha.
Em thương anh,
thương anh, cay tính thiệt thà,
Da anh mặn mà mật nám tai trai.
Em thương anh,
nhìn anh, sớm trưa trên đông,
Quán chi nhọc nhằn,
Nghèo mà tình nghĩa đâm sâu.
Ta thương nhau,
dù bao sóng gió cuộc đời,
Bên nhau suốt đời mùn trắng rơi xa.
Dù bóng ba,
tình ta vẫn luôn măn nồng, Nghe giỡn tình chồng,
một lòng sắc sông.
Người ơi, hãy hứa một lời, Bên nhau thông rời,
dù nhà dách lá đơn sơ.
Tình nghèo đơn sơ,
luộc ráo có mắm nhứa ca, Vẫn ngon đậm đà,
tình mình ngàn năm thiết tha.
Tình nghèo đơn sơ,
luộc ráo có mắm nhứa ca, Vẫn ngon đậm đà,
tình mình
ngàn năm thiết tha.
Chợt lỡ yêu anh,
em có ngờ đâu anh đã có gia đình.
Bao nhiêu ân tình dành cho anh hết,
Đến giờ này khổ đau.
Tình duyên ngang trái,
trách lòng người xóa xanh,
Vì sao hỡi anh em có tội tình gì.
Khi mới gặp nhau, anh nói một câu,
Tình yêu em rất nhiều,
anh hứa bao điều.
Lòng anh chỉ có, chỉ có mình em thôi,
Ngờ đâu xan xói, chỉ trót lời đầu môi.
Giờ tôi mới hay, thì đã quá muộn màng.
Thôi anh hãy về đi,
về với vợ con,
Quay gia đình em ấm,
Đừng lù luyện nhau,
chỉ thêm đớn đau.
Tôi chấp nhận đơn côi, phần xấu lẻ loi,
Trách ông trời tôi khiến, Đành thôi nhé anh,
mình hết tin tôi.
Trót lỡ yêu anh,
Có ngờ đâu anh đã có gia đình,
Bao nhiêu ân tình dành cho anh hết,
Đến giờ này khổ đau.
Tình duyên ngang trái,
trách lòng người xóa xanh,
Vì sao hỡi anh em có tội tình gì.
Khi mới gặp nhau, anh nói một câu,
Tình yêu em rất nhiều,
anh hứa bao điều.
Chỉ có, chỉ có mình em thôi,
Ngờ đâu xan xói, chỉ trót lời đầu môi.
Giờ tôi mới hay, thì đã quá muộn màng.
Thôi anh hãy về đi, về với vợ con,
Quay gia đình em ấm, Đừng lù luyện nhau,
chỉ thêm đớn đau.
Tôi chấp nhận đơn côi,
phần xấu lẻ loi,
Trách ông trời tôi khiến,
Đành thôi nhé anh,
mình hết tin tôi.
Đành thôi nhé anh,
mình hết tin tôi.
Show more
Artist

Mỹ Nhung142 followers
Follow
Popular songs by Mỹ Nhung

Nhạc Phật Giáo Ý Nghĩa Nhất 2025 - Kiếp Người Như Gió Sương

04:39

Tìm Lại Người Yêu

04:50

Đàn Bà Cũ Tôi Yêu

03:34

Liên Khúc Remix Cực Hay Nghe Đã Tai - Nghiệp Đời

51:20

Liên Khúc Nhạc Cà Phê Sáng Nghe Là Phê - 20 Năm Tình Đẹp Mùa Chôm Chôm

01:04:08

Nhạc Dân Ca Trữ Tình Chọn Lọc - Liên Khúc 4 Tỉnh Miền Tây Cực Hay

32:44

Liên Khúc Nhạc Dân Ca Miền Tây - Xuôi Chuyến Xe Đò

55:45

Liên Khúc remix Cực Hay Nghe Là Nghiền - Tình Ngang Trái 1&2

01:04:23

Tình Ngang Trái

05:13

Liên Khúc Tâm trạng Càng Nghe Càng Nghiền Chúng Ta Không Thành

01:03:26
Popular Albums by Mỹ Nhung

Nhạc Đời Ý Nghĩa Trần Gian Cõi Tạm
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bữa Cơm Không Người
Mỹ Nhung

Bolero Tâm Trạng - Dù Anh Đã Quên
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Bolero Tâm Trạng Nghe Tê Tái Con Tim
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Đời Ôi Thế Gian - Nghiệp Đời
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Mất Anh Rồi
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Buồn Tâm Trạng - Bìm Bịp Nhớ Ai
Mỹ Nhung

Liên Khúc Nhạc Tâm Trạng - Nước Trôi Vô Tình
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng - Quên Tình Phu Thê
Mỹ Nhung

Nhạc Buồn Tâm Trạng Ai Nghe Cũng Khóc - Tại Mình Nghèo Thôi
Mỹ Nhung

Uploaded byWARNER RECORDED MUSIC