Nhạc sĩ: Đài Phương Trang, Thanh Sơn, Trương Hoàng Xuân
Khi vừa lớn lên tôi đã vội yêu một người
Đến chưa hiểu đời
Cuộc đời bạc chẳng như vui
Tình yêu thương nhất đã đổi ngôi
Người yêu thương nhất đã phụ tôi
Giấc mơ
chung đời
Nên nhau cho đến ngàn sâu
Khi vừa biết yêu
Tôi ngỡ tình yêu
lạ đẹp
Nên chẳng ai nghiền
Tình đầu trao hết cho nhau
Nụ hôn thương nhất
cho người yêu,
để người mang đến bao sâu đau.
Cháu thương nhau rồi,
đành ôm hận hương đau cháu đến muôn đời.
ai ơi tình cũ lỡ lạng rơi người về nơi ấy có vui không
để lòng tôi mãi nhớ thương mong
lạnh lùng kiếp cô đơn mùa đông
Tương lai còn nhắc đến làm gì?
Thiệp hồng thôi nhé hết chung tên
Cuộc tình hai đứa đã vô dềng
Đường chân có riêng tôi tìm về
Không còn có nhau,
thôi nhé gặp nhau càng buồn
Chốn vùi kỷ niệm,
kỷ
niệm đường vẫn không tìm
Hàng cây cao vút như lăng im,
liềm tình tôi chết sau một đêm.
Phút giây ban đầu rồi đi vào thiên thu duyên kiếp bé bà.
Hôm chia tay chiều trưa nhẹt,
anh báo rằng tuần sau anh tới
Hai
một nụ hoa xinh xinh màu tim tim,
anh cải lên mái tóc thề
Rồi hẹn tuần sau
khi hóa mười giờ nữa,
anh sẽ đến thăm em
Em chông chờ từng phút,
bao đêm rồi không ngủ,
mong đến ngày được gặp anh
Bao trong mong ngày Chúa nhật đã đến rồi,
trời sao không nắng
Chỉ sợ trời mưa cho anh ai không tới
để mình em đêm thương dài
Ngập ngừng thật lâu khi em tròn áo tim,
xưa anh nói anh yêu.
Em xin mẹ ra phố,
mẹ vui cười khen nói,
con gái mẹ thật là xinh.
xinh
xinh đây công viên trốn hẹn hòa
chứng kiến bao lời thề
tình yêu vừa lên môi
anh anh hay nói đã yêu luôn một lòng chung thuyết
dù đời vẫn đổi thay
Ngày qua mười giờ,
khoa tím đã nở rồi,
mà sao anh không đi?
Trưa em luôn ngóng chờ anh,
âu lo
từng giây phút
Lệ buồn huyện ướt mềm
Chưa về qua phố chợ,
chượt nghe tiếng xét
Nỗ
rộng bên tai,
khi em chượt trông thấy
Anh cùng ai bước chung đường
Người đẹp của anh,
bên anh màu áo tim
Sao nghe quá chua cay
Em thương phân con gái như hoa mười dơ nỡ
Chỉ đem giấy phút ban đầu
Rồi chiều nay lá
khô rơi đây có người nhìn buồn lấy
Cộng nhớ thương,
dưới tình cổ liêu ấm thêm lòng ít nhiều
Tâm tư băng quân,
ngày đôi ta đến đây
Cung vườn xứ trốn này,
nhặt hoa tím rụng
Có ai đâu ngờ hòa tin cả người
Hương giữa ơi tình đâu thanh kỷ niệm
Bới một màu hòa tin
Còn lại đây những khung trời trơ vơ
Tháng năm lòng ngóng chờ
Rồi từ đó những đêm buồn mang tới
Thương nhớ khôn ngôi
Người xưa xa cách rồi
Tận tình suốt đời
Giấu trong lòng riêng nức nở mà thôi
Tình tư luyến thương ngước nhìn hoa tím rung
Tình sao hứng hờ
người xưa hơi
Thấu cho nỗi lòng hoa tím còn nơi đâu
Thôi anh đừng nói những lời gì yêu đương
Đâu hay tình cuối
Vì em như sân gá bé nhỏ
Chân tậu thì đổ bên đó rồi đi
Nên em tuy thương anh
Nhưng đời làm thân con gái
Một lần lỡ yêu rồi
Đành mang dấu tuổi hờn
Em cây đắng
là thân con gái sao chấp nhận những chuyện không mây
Ai ơi tình cũ lỡ lạng rồi,
người về nơi ấy có vui không?
Dễ lòng tôi mãi nhớ thương mong
Lạnh lùng
kiếp cô đơn mùa đông
Tương lai còn nhắc đến
làm gì
Thiệt hồng thôi nhẹ hét chung tình
Cuộc tình hai đứa đã phô duyên
Có riêng tôi tìm quên
Không còn có nhau
Thôi nhé gặp nhau càng buồn
Trốn vội kỷ niệm
Kỷ niệm đường vẫn không tìm
Hàng cây cao vút như lặng yên,
liệm tình tôi chết sau một đêm.
Phút giây ban đầu,
rồi đi vào thiên thu duyên kiếp lơ lăng.
Phút giây ban đầu,
rồi đi vào thiên thu duyên kiếp lơ lăng.