What do you want to listen to?
Song
Lk Người Yêu Cô Đơn, Hoa Sứ Nhà Nàng, Duyên Kiếp, Giọt Lệ Đài Trang
Quách Tuấn Du
552
Play
Lyrics
Uploaded bynctnct_678
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không dịn
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dỡ dàng
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
Đời tôi cô đơn nên yêu em chẳng bao lâu
Ngày mai đầy em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện giang giờ từ khi mới yêu
Tôi quen,
tôi đã quen rồi em
Rèn rỡ khi tình yêu tôi không say trên bà phan
Tôi quen,
tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tơi
Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà lũn vây quen em cả cuộc đời
Riêng tôi,
riêng kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lành lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời hay dần đời mau đổi thay
Đêm đêm người mùi hương,
mùi hóa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái,
đậm đà nghe đó gọi tên
Nhà nàng cách gần bên,
gian hóa sứ quanh tường
Ngày sáng chẳng nhớ thương thầm,
mơ ngày mai lứa đôi
Hôm qua mẹ báo tôi,
nhà hóa xứ nhà nàng
Út trà thơm đài khách,
họ hàng có bác điêu khen
Nhờ nàng hái dùm tôi,
máu hóa thấm chưa tàn
Nụ hóa qua giữa nghi vàng,
chắc nàng hiểu tình tôi
Nhưng đêm trớ sâu,
em bước qua cầu
Cuộc tình tan thơ bế sâu
Biết rằng ngày sau khi ngó về gần nhau
Tình yêu đã vội phai màu
Đêm đêm người mùi ướng mùi hoá sứ ve bàng
Hoa tình yêu rùng vớ màu trời tiêm tiếng thơ tan
Nhà nàng với nhà tôi tình thân tiến vô vàng
Làm sao năng nớ phu phàng để tình tôi giờ sao
Em ơi nếu mong không thành thì sao?
Nón cao đất sông biến đâu mà tìm?
Luân đời mịt mơ bán áo về đâu?
Mong chờ duyên kịp đưa lối bắt cầu
Em ơi nhắc lại vua xưa gặp nhau
Trên đời vắng người lúc tan trở chiều
Ngày mùa lần anh đến tìm em
Má em ưng hồng vì quá then hồ
Em ơi nhớ trăng thủa ơi
Mỗi khi bóng chiều xuống dần em về trên quán đường xa
Gặp nhau dù không dám cười
Nhìn nhau, nhìn nhau mà lòng vẫn vui
Em ơi phát trăng phút giây ngày ấy
Đôi tim bước mong bay lâu thành lời
Dù rằng đôi đời ngấn cách tình ta
Phút giây ban đầu mà anh không phải nhòa
Hà...
Ngày xưa ai lá ngọc canh vàng
Ngày xưa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó
Ước say đời lên tổt định nhân sáng
Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xưa đó
Cũng đeo bọng mà người đẹp lòng hoa
Các tiếng huy hoang siêu đổ theo nước mặt nàng
Gặp tôi vẫn tiếng nhạc hung đàng
Đời tôi vẫn nghệ sĩ lang thang
Em, em nhớ xưa rồi em không?
Tôi thoang buồn thương dòng lệ đại trang
Đ渡.
Nếu yêu nhau ai nữa để buồn cho nhau
Xin em hiểu dùm đời anh
Linh đanh kiếp phong trần
Nồi trôi theo ngày tháng
Anh đâu có gì,
anh đâu có gì
Ngoài hai bàn tay trắng
Đành để buồn cho em
Em có đòi hỏi gì đâu
Đã biết rằng anh bàn tay trắng đi vào đời
Em chỉ cần hai đứa mình yêu nhau
Có em bên anh sẽ đẹp tính mai sau
Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên
Giăng mắt trời hứa phố xưa buồn tênh
Mòn tim giữ hướng ngày xưa
Bao nhiêu kỷ niệm êm ái
Một tình yêu thoát trên tầm tê
Tôi trở về đây với con đường xưa
Đau bóng người thương có nhân về đâu
tiếng buồn chợt đâu đây vòng đường
công viên lành lùng hoang vang
ngọn đèn đêm đứng yên cuối đầu
thu đến thu đi
chuông lá vàng lại bay
em theo bước về nhà ai
Ơn tình xưa đã lỡ,
thời gian nào bối xóa,
kỷ niệm đầu ái đành lòng quê
Phố buồn mình tôi bước chân lè loi,
dây giấc trời mưa bóng nghe mặn môi
Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi!
Xin ghi nhạc lòng thương nhớ,
Mình gọi nhau có nhân ngũ sơ!
Em ơi em ơi,
thà không gặp gỡ,
thà đừng quen nhau
Đừng cho hình bóng đừng nhìn nhau lâu
Tôi không ngờ mất kỷ niệm đớn đà
Trên sốc đá tôi tình tờ quen nàng
Ngồi bên nhau,
hỏi tên nhau,
để rồi xa nhau
Em đã đến,
và đã đến như áng mây
Như cánh chim bay qua bầu trời
Ôi hình hài một vài giờ vui
Tôi muốn nói, lên trò lời,
em đẹp
Kề vai em,
bằng con tim,
một người yêu em
Chưa nắng cháy,
giờ gió nuôi, sâu sóng khơi
Tan vỡ màu,
nên tôi nghẹn lời,
ôm cuộc đời,
vàn phân lẽ loi
Em ơi em ơi,
thời gian gần cuối,
nào được bao nhiêu
bao nhiêu mà khi rơi gót lòng đầy cố liêu
nên xa em rồi tôi nhớ em nhiều
em ơi em ơi thà không gặp gỡ
thà đừng quen nhau đừng cho hình bóng
đừng nhìn nhau lâu tôi không ngơ vớt
kỷ niệm đớn đau
tôi đưa em sang sâu
Chưa xưa mưa rơi âm thầm,
để thấm ướt chiếc áo xanh và đấm ướt mai tóc nghen
Nếu xưa trời không mưa,
đường vắng đâu cần thôi đưa,
chẳng lẽ chung một lối về
Bạn ơi quay mặt bước đi,
tôi đưa em sang sông
Bàn tay nâng niu ăn cân,
sờ bến đất lắm gót chân
Sờ bến gió buốt trái tim,
nếu tôi đừng đưa em
Thì chắc đôi mình không quen,
đừng bước chung một lối mòn
Có đâu chiều nay tôi buồn
Rồi,
thời gian lặng lẽ trôi
Đời tôi là cánh chim
Bày khắp phương trời
Mà,
đời em là ước mơ
Đẹp muôn ngàn ý thơ
Như ngóng trong trời hôm nhau em sa ngang
Mong sẽ hoa hay con thuyền
Giật phút cuối đến tiếng em
Nhìn xác pháo vơn gót chân
Gót chân ngày xa xưa
Sợ lắm trong buồn khi mưa
Nàng đã thay một lối về
Quên cả người trong gió mưa
nhạc nhòa
Tội nghiệp quá
say những lâu đài cát mơ
miền vang những chiều sát mưa
Tình cũng như là đám mây
miệt mờ
Tình là nhớ
xin nhớ không lừa dối ai
Đừng nói câu chuyện lứa đôi
Tình cũng như dòng nước trôi
Thôi, khi tôi tìm đến em
Làm tim vui trong chốc lát
Đến một lúc rồi quên
Nhớ nhung không cần thiết
Nếu em hiểu gió tôi
Thì thôi không nên bối xôi
Yêu nghĩa là phải phôi
Nghĩa là mang hận hoài
Bước lang thang qua tường vỉa hè
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Người yêu ơi em đã xa ngang
Thình yêu ơi xin vẫn khăn tàng
Anh mất em đời như cánh rìu băng sang
Vẫn lang thang như người không nhà
Đã xa em nghe buồn nghĩa trang
Người yêu ơi em chắc đang vui
Nào em hay anh dẫn đơn côi
Gồm góp kỷ niệm giấc phút tình chia phôi
Em ơi em ơi,
tha rằng ngày xưa em đừng thề trong cuộc đời yêu mãi anh thôi
Thì ngày nay anh đâu muộn phiền khi em ngoảnh mặt cho anh bỏ cuộc trong nước đua tình
Em ơi em ơi,
tha rằng ngày xưa em đừng thề trong cuộc đời yêu chỉ anh thôi
Thì ngày nay anh đâu tuyệt vọng
Phong ba ngập lòng trông theo bụi hồng
Em bướng vù quỷ
Cứ lan thang như kẻ điên cuồng
Biết đi đâu đêm dài bơ vơ
Từ dưới tân khu phố công viên
Về xa lòng bài lá mè nghiên
Không bước chân nàng
Anh bốt lành con tim
Đã từ lâu tôi vẫn thường trong bóng đêm mang nỗi buồn Không biết tên,
tôi đã thầm thề mây hẹn gió
Tôi muốn lánh,
xa chuyện đời
Tôi muốn quên,
đi loài người
Tôi ước mơ,
trong cuộc đời không có đàn bà
Bóng một hôm,
tôi với người quen biết nhau
Tôi nghĩ tình chỉ thế thôi,
đâu biết lòng thầm mang niềm nhớ
Tôi muốn lánh nhưng lại tìm,
tôi muốn quên nhớ càng nhiều
Tôi muốn xa nhưng lại gần hơi,
đàn bà ơi
Ôi,
đàn bà là những niềm đau
Hay đàn bà là ngọc ngà tráng sâu
Ôi đàn bà lại làm con dao
Làm tim nhò mau
Ôi,
đàn bà rượu ngọt đêm qua
Hay đàn bà lạnh lùng hôm nay
Ôi đàn bà là vần thơ say
Khúc nhạc chua cay
Vinh biệt em,
thương chút tình,
nơi xứ xa
Tôi biết rồi em sẽ quên,
muốn kíp buồn mình tôi sầu nhớ
Em đã đến như huyền thoại,
em đã đi không một lời
Ôi thế nhân,
ôi cuộc đời hỡi đàn bà ơi
...
Hôm nào còn nhớ không em
Kỷ niệm buồn vui tha thiết êm đề
Từng ngày qua ngày hẹn bước trao nhau
Giờ em quay gót ngớ ngàng
Tình đời sao rời mặt trắng như vôi
Chọn một niềm tin anh nỡ phủ lòng
Dòng thư ân tình đầm mãi trong tim
Vì sao em hơi sao nỡ đành quên
Em yêu em
Các dòng sông năm xưa
Đã một thời yêu em

dòng sông hôm nay
Vẫn một lòng yêu em
Em yêu em đắt vết một dòng sông
Trái ngang trong đời
Tại sao em hơi đắng cay tình mình
Biết đến bao giờ có nhau
Những kỷ niệm bao dấu yêu
Cùng với những hẹn hò
Ngày mặt trăng đêm
Ngồi bên nhau giữa trăng
Ta ước mong ngày mai đến
Những nồng nàng đâu dễ quên
Và với những hẹn hò đâu dễ phai,
còn chính nguyên trong tim
sẽ đắng như ngày mới quen
Nhiều đêm anh đã thương sớt khóc
ngồi một mình trong móng đêm
Có những lúc đắm đuôi chao khét những ngọt ngào
Còn đây mùi hương còn vương
sao em lỡ đành quên
Từ khi anh đã ném cha đắng
thì cuộc đời anh đổi thay
Có những lúc hỏi tim mong muốn đã mù màu
Thời gian dần chôn người ơi,
đời anh trôi giọt bên nào
Về đâu, về đâu,
bước chân trong đêm buồn
Vời đau buồn ơi,
biết đi về đâu nữa
Khi người yêu đành tâm đã quên anh rồi
Khi tình yêu giờ đây tựa vội trắng
Khi càng quên càng thêm nhớ nhung hơn nhiều
Làm sao quên đây,
gì vắng còn vương vấn
Vời đau tình ơi,
trái tim như hào mòn
Như hỡi mơ
Lại thêm lần đau
Khóc lên thêm lần yêu nữa
Thêm lần yêu nữa
Thôi từ đây ngày vui đã xa anh rồi
Thôi từ đây gần xa mình anh bước
Quên được không đời xưa lá thua rơi nhiều
Còn lại đây bên sông ánh trăng
Âm thầm sần trôi
Giờ đây đâu rồi chuyện cười
Chỉ còn mãi đây bao nhiêu nỗi buồn
Dòng tay đắm nào ân ái
Đã buông xa rồi
Người như vớ tình hứng hờ
Mãi như là cánh chim lãng dù phương nào
Về nơi đâu còn thêm lũ mê
Này người yêu hỡi
Cuộc tình mình mãi không tìm xa lối
Thời gian trôi qua sắc thân như đoả đầy
Có khi nào ai biết
Một mình thạm khóc trong chiều phai nắng
Rồi qua từng đêm hát yêu cho đời em
Đến bây giờ đã hết hoài mong
Cho dù em níu kéo cũng không được gì
Cho dù anh nơi đây thì thôi được gì cho nhau
Vì sao em hỡi tình mình cứ mãi lòng đông
Vì sao em hỡi tình mình chơi mãi trên sông
Đành lăng căm thương đêm
Em không cho tình phải ua
Còn đây bao giấc mộng đẹp,
anh đã yêu em
Giờ đây tiếc nuối thật nhiều,
anh mãi xa em
Và nơi đây mình em buồn đau xót xa,
mãi không còn nhau
Như đó vẫn mãi còn nhìn sâu trong lòng anh
Ngày em đến bên anh là khi xuân cùng vừa đến
Mình cùng sưi ấm cho tâm hồn nhau
Hạnh phúc quên đi mùa đông
Đình mình nắng ngã ma hòa với tiếng chiềm ca
Rồi em đã xa đi,
lặng lẽ khi đêm hè xa
Tiền yêu vươt thăm trong tim,
màu nay bóng đã vụt tát
Rồi em cất bước xa đi về đâu,
còn nhớ đến những lời yêu
Mà ta đã trao nhau,
sôi ấm con tim hôm nào
Này em yêu ơi,
gió cuốn em đi xa rồi
Hoàng hôn buông xuống,
cô đơn vây quanh hồn tôi
Từng đêm thương nhớ,
thao thức suốt những cành dài
Mùa xuân lại đến,
để lòng ta thấy cô đơn
Show more
Artist
Quách Tuấn Du
Uploaded bySKYMUSIC
Choose a song to play