ĐĂNG NHẬP BẰNG MÃ QR Sử dụng ứng dụng NCT để quét mã QR Hướng dẫn quét mã
HOẶC Đăng nhập bằng mật khẩu
Vui lòng chọn “Xác nhận” trên ứng dụng NCT của bạn để hoàn thành việc đăng nhập
  • 1. Mở ứng dụng NCT
  • 2. Đăng nhập tài khoản NCT
  • 3. Chọn biểu tượng mã QR ở phía trên góc phải
  • 4. Tiến hành quét mã QR
Tiếp tục đăng nhập bằng mã QR
*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex

Lời Nguyền Của Cô Mơ 1

-

Đang Cập Nhật

Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát loi nguyen cua co mo 1 do ca sĩ thuộc thể loại The Loai Khac. Tìm loi bai hat loi nguyen cua co mo 1 - ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Lời Nguyền Của Cô Mơ 1 chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Lời Nguyền Của Cô Mơ 1 do ca sĩ Đang Cập Nhật thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát loi nguyen cua co mo 1 mp3, playlist/album, MV/Video loi nguyen cua co mo 1 miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: Lời Nguyền Của Cô Mơ 1

Nhạc sĩ: Anonymous

Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650

Chuyện Lời Nguyện
Thân và Mơ là một cặp đẹp đôi của làng.
Ai cũng biết họ đã quen và yêu nhau từ 2-3 năm nay.
Nhưng không hiểu còn lớn cứng về chuyện gì mà họ vẫn chưa làm đám cưới.
Thế rồi cái chết thương tâm của Mơ xảy ra,
đã làm dân làng xôn xao náo động trong cái yên tĩnh thường ngày.
Đó là một buổi sớm mai sau lễ hội đình 2 hôm.
Khi mặt trời chưa ló dạng,
có 2 người đàn ông đi văn câu đã phát hiện sát một cô gái bị dướng vào rễ cây bên sông.
Tuy sát chết bị biến dạng,
nhưng vì được thông báo nên 2 người này dễ dàng nhận ra chính là cô Mơ với chiếc áo tím màu hoa cà.
Sau khi tìm được sát,
thì thân người yêu của Mơ,
đã nhiều lần bị nhà chức trách,
trách kêu lên điều tra về liên hệ của 2 người.
Nhưng những bằng chứng ngoại phạm và lời khai của các nhân chứng,
đã chứng minh rằng thân vô tội.
Cuối cùng bên điều tra đã kết luận,
cái chết của Mơ là do tự tử vì buồn chuyện riêng.
Nhiều người tỏ ra thương xót cho cô gái trẻ,
nhưng cũng giận cô
sao quá dại dột.
Nông nổi đi tìm cái chết như vậy.
Tuy nhiên người hiểu rõ lý do cái chết của Mơ không ai khác chính là thân.
Vì trước đó 2 tuần,
Mơ đã báo cho thân biết rằng cô đã có thai.
Anh thân ạ,
em,
em có thai.
Hả?
Em có thai?
Lâu chưa vậy?
Cũng khoảng hơn 2 tháng.
Em sợ quá à.
Anh à,
mình phải làm đám cưới gấp đó,
nếu không cho em mà hay được là ổng giết em luôn á.
Sau một lúc sửng người im lặng,
thân đề nghị Mơ nên phá bỏ cái thai,
vì cho rằng họ ấy còn quá trẻ.
Riêng thân thì vẫn chưa có công việc ổn định.
Trong khi thân còn đang sống,
thân nói nhiều điều nữa,
thì Mơ đã quay gót đi ra.
Vừa xấu hổ,
vừa giận dữ,
Mơ tức tưởi chạy đi,
không nói được câu nào.
Hai ngày sau,
Mơ lại tìm gặp thân lần thứ hai,
để lặp lại câu chuyện trên.
Nhưng thân cũng vẫn giữ nguyên ý định như cũ,
và cậu ta cảm thấy bực bội,
tại sao Mơ cứ lằn nhằn mãi,
mà không chịu nghe theo cậu ta.
Anh thân, làm sao vậy?
Anh phải tính gấp đi,
nếu cha em mà biết được thì...
Nữa, anh đã nói em là tính như vậy đi,
làm sao ông già em biết được?
Anh, anh thiệt là tàn nhẫn,
anh đâu có thương tôi.
Tôi, tôi thề, tôi mà chết, chết tức chết tưởi,
thì anh cũng đừng có hồng mà,
mà lấy vợ khác đâu.
Nghe Mơ gào khóc và nguyền rũa như vậy,
thân chỉ nhết mép cười lắc đầu quay đi.
Cậu ta không hiểu nổi,
tại sao cái chuyện giản dị như vậy mà Mơ không chịu giải quyết cho rồi.
Cứ khư khư giữ lấy cái thai,
còn đòi cậu ta làm đám cưới gấp nữa chứ.
Thiệt là phiền phức,
vì thật ra,
thân cũng chưa có công việc ổn định nào,
dính vô chuyện vợ con làm sao lo cho sể.
Mà đây,
chỉ là chuyện yêu đương thường tình.
Đã giải thích đủ điều mà,
Mơ cũng không chịu hiểu ***,
nên thân đã cố tránh mặt,
để xem cô ta còn ngoan cố đến khi nào.
Cho đến buổi sáng ở lễ hội đình,
khi Mơ bắt gặp thân đi cùng một cặp trai gái
và một cô gái đẹp mà thân vừa quen tháng trước
khi sang ngôi làng kế bên làm việc.
Mơ đã đùng đùng giận dữ,
lôi thân đi trước sự ngỡ ngàng của cô gái kia.
Anh, anh thân, anh ra đây,
tôi muốn hỏi anh cái này nè.
Thân bực bội ra mặt.
Nè, cô làm cái gì vậy?
Bộ không thấy tôi đang đi với bạn bè hả?
Phải rồi.
Anh tính giới thiệu cho cả làng biết mặt bộ mới của anh mà.
Còn chuyện của tôi anh tính sao đây?
Nè, đừng có làm tôi quê mặt ở đây nghe chưa.
Có chuyện gì tính sao?
Mà, mà, mà thôi em xin lỗi.
Cũng tại em nhớ anh quá.
Em, em sẵn sàng bỏ hết mọi chuyện.
Anh à, hay, hay là không có đám cưới cũng được nữa.
Miễn anh chấp nhận mẹ con em, em...
Tôi nói là bây giờ không thể được.
Cô phải thông cảm cho tôi.
Nghe như tôi nói đi.
À, hay, hay là tụi mình đi làng khác đi anh.
Đi đâu cũng được, miễn là có anh...
Cô bị điên hả?
Tôi có tội tình gì đâu mà phải bỏ đi.
Còn cái thai, cô nhớ kỹ đi.
Có phải là của tôi hay là của thằng nào khác?
Anh, anh...
Nhìn thấy mơ trợn mắt
và lôi kéo mình giữa đám đông.
Thân thật sự thấy khó chịu và quê mặt với các bạn.
Đã vậy, trước khi mơ chạy đi,
Thân còn nghe cô ta lẩm bẩm nhắc lại lời nguyền rũa.
Cậu ta thấy mơ quá là nóng nảy và trẻ con.
Và hôm đó, Thân đã bỏ đi chơi với các bạn tận ở chợ quyện qua ngày hôm sau mới về.
Thì được tin, mơ đã chết.
Đến ngày mở cửa mã cho mơ.
Buổi chiều, Thân ra mộ.
Mang theo một bó dạng thọ nhỏ, sen lẫn vài cành hoa ngâu.
Cái cây hoa ngâu trồng ở sân nhà Thân mà đôi lần ghé qua, mơ đã rất thích mùi hương của nó.
Vừa đốt nhang, Thân vừa thì thầm.
Mơ ơi!
Hãy thấy mơ.
Thân đã tha lỗi cho anh.
Sao em lại chết dại dột như vậy?
Mấy cô hôm nọ em thấy, anh quen để vui chơi thôi.
Còn riêng với mơ, anh lúc nào cũng...
Thân chưa nói dứt câu, bỗng nhiên giữa bát nhang, khói ở đầu ùng ùng xoáy từ góc lên đến ngọn.
Lần đầu trong thấy cảnh này, là giữa nơi nghĩa địa quang vắng.
Thân sởn hết gai ốc.
Cậu ta nhìn bát nhang như bị thôi miên, mắt trợn trừng, còn miệng thì lắp bắp.
Mơ, đừng, đừng, đừng mà em.
Em, em có linh thiên thì chứng giám cho anh.
Anh nói thật mà, anh chỉ thương có mơ thôi.
Tại anh ngu si, anh ngu si mơ à.
Anh hứa sẽ nhang khói cho em.
Hãy tha tội cho anh.
Mơ, đừng, đừng mà mơ, mơ.
Không biết vì ân hận hay cũng vì lo sợ, khi thấy cảnh linh ứng đó.
Mà sau ngày mở cửa mã, thỉnh thoảng ba bốn ngày cậu ta lại ra mộ.
Một hôm đang loay quay cắm nhang, bỗng có một con bướm lớn màu đen bay chập trần chung quanh rồi đổ xuống dai thân.
Một lúc, nó bay xuống, đậu hẳn ngay đầu mộ.
Ngập ngừng đập cánh, rồi lại bay đi.
Tối đó, thân nằm mơ, thấy con bướm đen nọ bay vào giường mình.
Nó lòng vòng chóp cánh trong phòng.
Thoáng chóp mắt, quá ra là mơ.
Cô mặc chiếc áo tím hôn ở hội đình.
Đôi mắt nâu long lanh.
Miệng mỉm cười đang âu yếm tới gần.
Tuy trong giấc mơ, nhưng thân nhớ rằng mơ đã chết.
Mơ, mơ đã chết rồi mà, tại sao, tại sao còn về đây được?
Vừa dứt lời thì, mơ lại trở thành con bướm.
Nó không trần dần nữa, mà bay thẳng lại, đậu trên ngực thân.
Khẽ lấy tay xua nó đi.
Thì lại thấy mơ đứng kề ngay chân giường.
Nhưng với một khuôn mặt xanh xám của kẻ chết trôi.
Mái tóc rũ nước, nhỏ thành giọt trên người.
Thân ngồi bật dậy.
Nhưng quá ra đây chỉ là giấc mơ.
Thân nghĩ có lẽ sau cái chết của mơ, cậu ta đã bị ám ảnh.
Nên ngủ mớ mà thôi.
Thật ra, nếu cô ta chịu nghe theo lời cậu.
Và đừng ghen tuôn ngu ngốc.
Thì đâu tới nổi.
Riêng thân, cả tháng nay, để tỏ sự thương tiếc, đau khổ.
Cậu đã bỏ hẹn nhiều lần với Lan.
Cái cô người đẹp ở làng bên.
Như vậy thân tự thấy mình là người có tình nghĩa lắm rồi.
Chắc linh hồn mơ cũng bỏ qua cho cậu chứ.
Mơ chết thì cũng tiếc thương cho mơ.
Nhưng thật tình, cậu ta cảm thấy nhẹ người.
Vì sẽ không còn phiền phức về chuyện cưới hỏi rắc rối.
Sắp tới, cậu hứa với mình sẽ cẩn thận hơn khi hẹn hò với các cô nàng.
Ngày mai này, thân sẽ nối lại liên lạc với Lan.
Cô gái có đôi lúm đồng tiền và đôi chân thon dài hấp dẫn.
Cậu chỉ muốn bài ngai tới với Lan sau những ngày không gặp nhau.
Nghĩ tới đây thân mỉm cười và ngủ tiếp đi.
Chiều hôm sau, thay vì ra mộ như mọi khi thì thân đã sang gặp Lan.
Rồi cứ ba bốn ngày họ lại hẹn nhau.
Một hôm về tới quán nước đầu đình.
Thân gặp hai người bạn rủ uống vài ly rượu.
Ngồi nhâm nhi tán gẫu một lúc.
Cả bọn kéo nhau về.
Tới đoạn đường nhà mình, thân rẽ vào đi tới cổng.
Bỗng nghe trong đêm vắng, sen lẫn tiếng ếch nhái giang rền.
Hình như có tiếng lạch sạch của chiếc mái mai.
Không lẽ trời sụp tối đã lâu mà cô của thân còn ngồi mai?
Nhưng...
Đúng là vì mắc yếu.
Cô của thân đã không xài chiếc mái này gần một năm nay rồi.
Cứ sau đêm nay...
Vừa nghỉ, thân vừa đi nhanh vào nhà.
Thấy một áo trắng thoáng khuất vào buồng bên.
Định cất tiếng hỏi, thì vừa lúc cô của thân sau bếp bước ra.
Trên tai còn bưng chén cháo bốc khói.
Cô, có ai tới nhà mình hả cô?
Ai tới đâu?
Cả ngày mình ôn tao ở nhà.
Hồi chiều cơm sớm, giờ sốc ruột quá.
Ngủ không được, tao xuống bắt miếng cháo.
Nè cô, hồi nãy cô ở dưới bếp á.
Cô có nghe tiếng gì không?
Nghe gì?
Nghe ảnh ơn kêu hả?
Thằng, tao cốt cái bếp nãy giờ.
Bày hỏi.
Thôi, ăn thêm miếng cháo đi con.
Cái thằng bữa nay hỏi lộn xộn.
Rõ ràng thân nhớ, khi bước vào nhà, liếc nhanh chiếc máy mai để trong góc, thì đâu có ai.
Mà cái bàn đạp, dường như vừa đứng lại.
Rồi còn cái bóng người.
Không lẽ nhà mình có ma?
Chắc hôm nay uống rượu nhiều hơn mấy lần trước, nên lỗ tai cậu ta lùng bùng, còn nhìn thì quán gà quán cuốt.
Bởi vậy, trong khi người cô còn lục đục trở vô bếp, thân đã leo nhanh lên giường.
Trước khi ngủ, cậu còn phi cười về cái tật nhát gan của mình.
Hôm sau, có người kêu hỏi.
Cô thân qua làng Mộc, phủ dưỡng nhà cho ông già Tư.
Tuy vẫn còn mệt vì cơn sai đêm trước, nhưng nghĩ tới làng, thân lại nhận lời.
Công việc xong thì trời chiều đã xuống tối mịt.
Ông Tư bắt mọi người nghỉ tay ăn cơm.
Thân nôn nóng, lùa dội hai chén, rồi hấp tắp đi ra.
Hôm nay không phải là ngày hai người hẹn gặp nhau.
Nếu gặp thân bất ngờ, thân sẽ chết.
Thân bất ngờ chắc làng mừng lắm đây.
Thân cúi đầu bước trên con đường đất, mãi nghĩ ngợi mông lung.
Vừa ngước lên, thân thấy dường như có người đi ngược chiều, vừa qua mặt mình.
Mà quái lạ, sao người đó đi êm ru, không hề nghe thấy tiếng guốc.
Ngoái đầu nhìn theo, thân ngờ ngỡ một dáng người quen quen.
Giới mái tóc dài buộc lại sau gái.
Đang cố nhớ ra thì vừa lúc người kia quay lại, nhìn thân lom lom.
Hoặc trông thấy như bị điện giựt, cậu kinh sợ kêu lên.
Hả? Mơ!
Trong bóng tối nhập nhòa, bóng cô gái bỗng chốc tan biến như sương đêm.
Tim đập loạn xạ, thân bước nhanh qua khúc khóa.
Xa quanh, thì đã trông thấy vàng bông giấy tím ở cổng nhà Lan.
Xua cánh cửa gỗ, thân bước nhanh vào sân.
Trong nhà hai chị em Lan cũng vừa ăn cơm xong.
Ủa, anh thân?
À, chắc bữa nay đi mận thêm ở làng em phải không?
Hẹn gì mời vợ, mắt em nó giựt lia hả?
Lại giờ có anh tới liền.
Anh, anh, anh ngồi chơi đi, đợi em chút nha.
Dạ, thưa chị hai.
Ừ, cậu ngồi chơi.
Chà, bữa nay chắc mận nhiều hay sao mà, coi bộ cậu mệt mỏi vậy.
Dạ, đâu có gì đâu. À, tôi hơi chóng mặt một chút mà.
Thân chẳng bụng dạ nào mà trò chuyện vui vẻ.
Ngồi một lúc, Lan định rủ thân ra quán nước.
Nhưng thấy thân hôm nay không được khỏe nên thôi.
Trên đường trở ra bến đò, thân mong có người cùng đi.
Vì thật ra, cậu cũng còn hơi rung.
Làm sao một người đã chết, có thể hiện về rành ranh như vậy được.
Nhưng đã là ma, thì cô ta cũng chẳng làm gì được mình.
Tuy nhiên nghĩ lại, cậu cũng thấy ơn ớn, và bỗng lo sợ, du dơ.
Tối đó, khi ngủ thân lại thấy mơ hiện về.
Vẫn với gương mặt xinh đẹp, nhưng đầy nước mắt.
Cô khóc lóc, giang sinh, y như hồi còn sống.
Còn thân cũng vẫn trả lời một cách lạnh lùng.
Rồi đột nhiên mơ ngưng khóc.
Khuôn mặt và toàn thân bỗng biến dạng, trương sinh nứt nẻ.
Hai tai cô ta đang đưa ra quờ quảng đi tới.
Thân hét lên hải hùng, chạy dục đi.
Tiếp đó, cậu lại thấy mình đang chạy trong nghĩa địa.
Phía trước mặt là hàng giảy mộ.
Bóng ma mơ lại đứng đó.
Mái tóc ướt loà xòa, phủ xuống gương mặt tím bệt bạc.
Kinh hoàng, thân quay ngược trở lại.
Chạy qua một bụi tre lớn.
Bỗng hồn ma lướt nhanh tới, vừa đưa tay ra.
Thân dắp phải một bụi cây, ngã té sắp.
Dực mình choàng dậy, thì ra trời còn rất khuya.
Ở mặt trời còn rất khuya.
Trời có buồn bên, người cô già cũng thức giấc vì tiếng la của thân.
Thân, thân à, thấy gì mớ dữ vậy con?
Chà, cái thằng thét, băng ngài băng mặt.
Ý cậu dữ là mệt.
Mớ tầm bay cầm bạc không mà.
Thân lắc đầu như xua đi cơn ác mộng vừa rồi.
Chắc tại làm việc mệt mỏi nên mới ngủ mớ như vậy.
Từ nay cậu sẽ bớt thức khuya hơn.
Hai tuần sau, quên đi hình ảnh, những giấc mơ.
Thân được Lan nhắn tin rằng bà chị của Lan sẽ đi ăn cưới mấy ngày ở chợ quyển.
Dịp này tha hồ, cho thân được hú hí một hai ngày với Lan.
Nối dối với người cô rằng thân sẽ qua làng bên làm hai ngày.
Cậu ta xếp nhanh bộ áo quần, một cuốn truyện, rồi ra quán mua cho Lan cái kẹp tóc đồi mồi.
Trông cậu ta hí hững, như chú rể đón dâu.
Ngồi trên đò trong khi chờ rước thêm khách, thân lơ đảng ngó mông lung cảnh trên sông.
Thân lơ đảng ngó mông lung cảnh trên sông.
Buổi chiều làng quê thật tỉnh mịch và buồn bã.
Buổi chiều làng quê thật tỉnh mịch và buồn bã.
Nổi bật lên trong cảnh yên lắng này là những tiếng kêu hoàng hoạt của đám dịp lộ sát bờ,
Nổi bật lên trong cảnh yên lắng này là những tiếng kêu hoàng hoạt của đám dịp lộ sát bờ,
cùng tiếng nước bì bõm vỗ vào mãn thuyền.
Nhìn về phía trên trời, đã thấy một đám mai đen xuất hiện, mà trên đò chỉ có vài ba người.
Nhìn về phía trên trời, đã thấy một đám mai đen xuất hiện, mà trên đò chỉ có vài ba người.
Lên tới bến cũng vừa lắm tắm mưa, thân lấy bọc quần áo che đỡ lên đầu.
Lên tới bến cũng vừa lắm tắm mưa, thân lấy bọc quần áo che đỡ lên đầu.
Càng đi mưa càng nặng hạt.
Được nửa đoạn, thân thấy quán lá nhỏ bỏ không bên dậy đường, và có người phụ nữ ẩm con đứng đục mưa.
Được nửa đoạn, thân thấy quán lá nhỏ bỏ không bên dậy đường, và có người phụ nữ ẩm con đứng đục mưa.
Cậu cũng định ghé vào, nhưng vì đã hẹn cùng ăn cơm chiều với Lan, nên thân lầm lũi đi tiếp.
Được nửa đoạn, thân thấy quán lá nhỏ bỏ không bên dậy đường, và có người phụ nữ ẩm con đứng đục mưa.
Được nửa đoạn, thân thấy quán lá nhỏ bỏ không bên dậy đường, nên thân lầm lũi đi tiếp.
Vào tới nhà, thì người thân đã ướt mềm.
Vào tới nhà, thì người thân đã ướt mềm.
Vào tới nhà, thì người thân đã ướt mềm.
Mâm cơm Lan đã bài sẵn trên bàn.
Mâm cơm Lan đã bài sẵn trên bàn.
Mâm cơm Lan đã bài sẵn trên bàn.
Còn hơn là bệnh rồi nhỏm nhẽo người ta nha
Có dịp nhỏm nhẽo mà cưng
Thôi mình ăn cơm cho nóng đi anh
Rồi chút xíu tặng mưa
Tụi mình ra ăn chè quán gì Úc ở Bến Đò đó
Biết ý thân
Lan còn mua sẵn 2 xị rượu ngon
Và 1 dĩa đồ lòng hấp dẫn
Trong bữa cơm hôm nay
Thân ăn rất ngon miệng
Cậu cảm thấy mình là người may mắn
Và rất tự hào
Đã quen được 1 cô gái xinh đẹp như vậy
Thân thấy lòng lân lân
Họ vừa ăn vừa chuyển trò rất hạnh phúc
Trời vẫn còn lắc rắc mưa
Nhưng như đã tính
Dọn dẹp xong
2 người lửng thửng dắt tay nhau đi
Ra đến nơi
Bà Úc đã dọn sớm
Trong quán chỉ còn đứa con trai nhỏ
Đang lui cui phụ mẹ
Mưa từ chiều tới giờ
Thành ra tôi không có nấu chè
Mà giờ này hết khách
Tôi cũng dẹp luôn
Dạ thôi
Vậy gì Úc cho tụi con
2 cà phê sữa đi
Ra tới đây rồi
Không lẽ cho tụi con gì không
*
*
*

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...