Hôm nay tôi về quê ngoài một dùng quê xưa
Nơi tôi xa đời sống trong một đời tuổi thơ
Dòng sông dấn êm trôi dịu dàng
Còn để uống quên nơi đầu làng
Chiều nghiêng bóng nắng có con đoan ngang cắm sào bớt mơ
Quê tôi bây giờ vẫn là dùng trời quê xưa
Riêng tôi đau lòng bởi vì ngoài đã đi xa
Ngoài tôi đã đi theo tuổi già
Mang theo tiếng ru trưa mầng mà
Lời ru canh gióng thở tôi còn thơ đã thành xa mơ