Khi non nước còn rạc thu, em chấp nhận lời nguyện, đợi trái dâng núi sông
Bao nhiêu ái tình của lòng, em cố đợi trùng phung trên vùng quê hương
Cho mắt dẫu mai sau còn gian dở, và còn những ngày cài thương anh
Em là cô thị ngày đêm trông trồng, xa ngoài chân mây, cầu mong cho người xứ quý lưu dành