Giờ tôi lại lang thang,
tình yêu thì miên man
Ngày xanh cùng mây tung tăng tựa mình bên phím đàn
Nhìn em mình ngỡ ngàng,
lòng anh chật hơi kháng
Tình yêu này đến đúng lúc thế anh sang vụt qua
Nụ cười tòa hương nắng,
bình minh và mây trắng
Hình như đều kêu tớ ôi thôi tình yêu đến rồi
Chẳng ai phải thắc mắc,
còn tôi thì đã chắc
Nàng ơi nàng hãy đến chi em lấy tâm hồn tôi
Thế giới bé thôi,
không to được bằng đôi mắt em
Đừng khóc em ơi,
hãy đế lên vai này,
ảnh ganh vác hay
Ngày nắng quanh năm chẳng sao
Mà ngày mưa chỉ một ngày
Chỉ một ngày mưa như thế mà em đã vội buông tay
I'm in love Mùa nắng quân lập chân mây mờ sáng I'm in love
Thành phố chỉ thấy môi riêng mình tan I'm in love
Tựa đầu bên tình yêu mới thiệt thà
She's crazy but I'm falling in love
Lời chưa nói,
anh tha vào trong cơn gió nhấn với mây trời
Tình yêu đó,
chỉ riêng anh biết anh cũng chẳng mong hơn nhiều
Một buổi chiều ngập tràn mênh vỡ,
rơi ra từ hạnh phúc riêng anh
Suyết nữa thì người đã biết
Yêu thương một thời anh đã tương tư
Lại sợ em sẽ từ chối
Nên anh mới vết ra tâm tư lòng này
Vậy thì cần gì?
Nên và hoa Vì em cũng chi
Đến rồi xa
Vậy thì cần gì?
Nên và hoa
Khi chính em là một món quà
Và ngọt nhành khuya cũng đã tắt
Từng lời đắm nước cũng đã mệt
Chỉ còn hơi mây lai lát
Gọi mời hắn theo sát bên em
Và màn đêm phủ xuống vang rượu men được uống
Căn phòng ấy ngập đầy khói thuốc lá
Và mọi thứ đã trở nên chẳng còn đẹp và lãng mạn
Như bức tranh vẽ bởi nến và hoa
Yeah, em giờ này ổn chứ?
Liệu có cần tìm một lối ra?
Em giờ này hiểu chứ?
Con đường em chọn đầy dồi trá
Đến gần bên em là người lạ
Một điều gì đó được trải qua
Một điều gì đó với một người nào đó và một ngày nào đó em tẩy xóa
Dừng lại một chút thôi,
người ngu say anh đang tìm kiếm
Chẳng còn điều gì khó khăn để cần ngăn đánh thôi bên em
Dù ở đâu anh cũng sẽ trở về,
đừng buồn nhé em
Để gặp được chính em là điều đầu tiên khiến anh trở về nhà
Ai kịp say anh nóng
Ngoài năm qua nhà em nè tía anh hứa mang theo châu câu
I keep saying Mã anh cũng vừa ưng rồi
Vậy giờ ý em yêu sao?
I keep saying *** cho anh thắng cu đầu lòng
Cho anh sống như chưa từng ngơ
I keep saying Đi hát Long Châu rồi sống mình về
Tiền tặng Long Xuyên Cần Thơ
Nếu
đoá hoa hồng trước kia trở về
Nhánh hương tình thoáng trên câu thề
Anh ước rằng
Rằng một mai anh đến
Tớn em vào sáng mai trong lành
Nhưng đó mãi là giấc mơ không thành
Vì ai, vì ai?
Vô tình lạc mất anh
Giữa đèn đăng do dừa dối rèn
Anh có thể nắm tay em
Để em không phải tìm anh nữa không?
Sao anh vẫn chưa thấy em
Đã cố gắng để mình giỡn ngư
Em vô tình yêu thế thôi
Em vô tình yêu ngay anh mà sâu và miên
Tận cùng của nỗi nhớ,
em có biết là gì không?
Là người dài cứ trốn em chỉ nghĩ về mình anh thôi
Tận cùng của tan vỡ,
em có biết là gì không?
Là ngày em vẫn trông rất xinh đẹp
Thành lành nó lại phố thềm
Giờ chỉ là ngày...
Giá như dòng thời gian có lúc rewind để trở lại
Ừ biết rằng những ước mắt vẫn cho cả hai nhiều trở ngại
Đôi môi vẫn hững hờ,
tim ai vọng sững sờ
Chẳng đoán trước được sự liên kết lại mỏng manh lững lờ
Nhưng chuyện đã qua thì qua rồi,
giấc mơ nào chẳng xa vời
Một hình dáng, một mái tóc nó vẫn là em mà ta đợi
Ta đợi tình mình,
đợi hoàng hôn, đợi em về hôm qua
Đợi cho mình, chờ thời gian, chờ em về bên ta