Ở trong cái thiên địa nhân hình thành
Có với nhiều thứ phàm phù động dành
Chốn cái lực trời phong phú định danh
Nên thiêng nhau cạnh tranh ma thu thịnh hạnh
Nếu cái thời cơ quý bạn chiêu binh
Sao cái trận thế ngày càng yêu tinh
Sao siêu dục bọn kẻ hèn điêu hoa
Đến khi mình ngã xuống lại đội siêu linh
Mang con bác thường nào phật giả giả
Thật quả lẫn lộ phật phật ba ma
Được cũng có chán chừa khi nhận khổ ải
Đâu có dễ dãi trong hạnh đầu đà
Chuyện chuyện mọc lên như là quán xá
Đèn cúc dường đêm ngày bông hoa miệng tìm hệ phật trong lòng ác bá
Tò mò âu cà xa nhận đài công quả ai?
Có chút ánh sáng đến trong bóng tối gian ngồng thầy tục
Bước chân tập phán bên trong áng khói tiếng thầm nghề luôn
Thích tâm thiết thai nhưng phân thế đó vẫn không nghề luôn Ôi ...
Không có được bán,
không có được giấu,
không có được kiếm tiền giới mình
Ôi, không có thời tomma,
không có cái thời đói,
không có cái liệu kết
Không có cái gì đúng,
không có cái gì đắn,
không có cái gì đủ
Người đàn đàn kịp em
mà cho biết là tính lời Tinh viênrds dưak tứ,
nhà tư duyên điệt quý ask caji
Tối đôi hay bốt nào đều sai
Mà ta trong trầng hÖ
Nhất niềm thanh phật tâm sáng sôi lòi vào
Chân vệ kia xóa tan mấy mù
Mọi cố đồ ai ô này đã hết
Chỉ khi lòng vẫn còn ý niệm rơi xa
Vương tâm vẫn nguy nát chẳng sao được ta
Dục dới,
vô dới,
không chấp tới
Trưng không ta cộng nắng,
mình chấp lối
Cơm chay chỉ một bữa,
hoặc cây đôi
Tây một bát,
vô sắc dới Có đôi bao người khi tâm trí tịnh
Tịnh nổi bao kẻ khi tâm trí tham
Đôi một cái cõi phật qua mắt đại chúng người
Thì lại cúng đông đúc hễ hoang
Kẻ thì ngồi cao sơn hào vị quý người
Thì bứt bỏ bạc tiền tu tâm đâu cần giá tài
Dành dành vị trí không chùa không tự công nhà du tăng
Có chút ánh sáng
Nên trong bóng tối giáng ồng thầy tù
Bước chân tập khoang
Nên trong áng khói tiếng tập nghề lù
Tập thể thái nếu không thế đó vẫn không nghề lù
Tuyệt vời c paramon
đèn có chiêu dấu
nương quả giềng quá n stap
quék hao gần vanny xung quanh
Không có được kiếm gì tiền để tiêu
Không có tờ tháng,
đem cái tờ đổi,
mở cái diệu kết
Có cái gì đúng,
có cái gì đáng,
có cái gì đủ
Mình cho tới lạc tính,
rồi tan tới dục tứ,
ở tư dư địch cuối
Chết với khùng sao?
Chết với khùng sao?
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật