Nhạc sĩ: PC, Tùng TeA
Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650
Anh kể về góc nhỏ dân tư
Có những thứ trôi qua nhớ không nhiều
Em mặc màu áo mà anh yêu
Tên lăng thang đôi con phú trong chiều
Thì thoảng ngân nga vài câu hát
Hôm nay xanh trời mây thoáng bay
Khi đầy vai gầy và nhỏ bé
Tay thì vẫn trắng như áng mây
Đêm về để viết câu thơ
Mặc hết ô lo sự đời của tục thế
Hồi đó hai mươi đêm mình cứ hay mơ
Về những câu chuyện chẳng thực tế
Có người tí cứ thu vàng lá rụng
Có kẻ tí cứ chớm nở đầu xuân
Hôm ấy anh yêu cả bầu trời
Chỉ vì em cũng thích màu xanh
Nâu cam vàng đỏ trên vai áo
In lại nắng chiều qua sắc mây
Hôm nay trời bấn thơ thần đâu đó
Dòng nước buồn trôi hoa bắp lay
Đã lâu chưa gọi nhau mỗi tối
Chúc em chìm trong cơn mộng hồng
Sao chỉ cứ thích nghe giọng anh nói
Vì nó làm trái tim em động lòng
Có người họ đứng gọi tên anh
Đằng sau ánh đèn vàng xương khói
Có được những thứ tưởng ước mơ
Nhưng anh không có em trong đời
Vô tư cùng với tháng ngày đẹp nhất
Trăng vàng dây phố dài cùng say
Vui trễ rồi anh về em nhé
Gió theo lú gió mây đường mây
Tu bi du bi du dabba
Khẽ lướt qua em rồi nói đôi điều Vì
đây là những giấc chim bao mà thôi
Yêu đứng ở trong nhận thế gian này Thì cùng là hoa rơi hương hơ
Tìm về ngày tháng đó có mấy khi ta thông dòng trong
chiều Vui trễ nào đã nắng níu yên trên màu ánh yêu
Đời này dài lắm có mấy ai sẽ bao bàn
vai mình Như gió ngăn qua lại đi lầy
Nơi trời bay của em bay bay
Môi cho em nụ cười tay đưa em vào đời Và chân anh đã cùng đi với em
Thấy phố núi rất hiền dòng sáu trong đôi mắt
em Rồi mình chân thấy trong tay lắng thanh
Người nhìn thành phố trong mình lớn lên Tất cả mọi thứ vẫn trong lành
Nhà mắt mềm cười vẫn là quên đi Một vài chuyện cũ đã không thành
Tháng ngày tuổi trẻ mà con sống Có những người huynh lệ đã đồng cam
Cũng thể nếm thành bại rồi trật lối
Rồi cũng từng say gối của hồng nhan
Vài lần dạo bước quán sư quen vắng thư cho một ly đắng không đường
Đôi khi anh nhớ nhưng mà thôi giấu
đi trở về lại nhịp sống thông thường
Thành quả là phải tự mình tìm trái Yêu thương là gì chẳng hình thái
Ai rồi cũng thế sẽ phải khác đi thôi Cảm ơn ngọt ngào tự tình ái
Bước tới đèo ngang bóng xế tà Cỏ cây trên lá đá trên hoa
Chân đi trên con đường về thị xã Thấp thoáng sơn khê chỉ mấy nhà
Ngọc ngừng vào giữa con phố quen
Chẳng biết em ngủ chưa giờ này
Anh đâu *** nhìn vào đầu mắt ấy
Đôi mặt lây cô biển hồ đầy
Trên trời trò sao đêm lời nói cho em đành thông qua khớn say
Dẫu trò là hôm qua hôm nay
Em có thể nào ôm hoa trong tay
Vậy thì hay trách anh lừng lơ
Hồn treo trên mây chất tầng trời
Có thể sau này có một gặp nữa
Trông anh em đẹp nhất trần đời