Em mở cửa đá tình, đưa ta vào vườn mong
Ta uống giữa vô hình, hồn em biệt mênh mong
Ta đã biết lâu rồi, ngày em trọn tuổi mong
Ta vẽ vuốt một đời, con suối tình mộng mơ
Ta hôn lên làn da, da người thơm cọ lá
Em làm con thiêu thơm, chế trong vùng sáng cà
Em khép đôi bờ mi
Ôm tình ta nguyên vẹn
Ta như kẻ thẫn thờ, say mênh nồng một đời
Em mở cửa vô hình, đưa ta vào vườn mong