Cạn lòng yêu đến mặt lòng
Mà không một ai cảm thông
Yêu anh em cũng vốn trùng
Nhìn lịch sự bất công
Do đôi mắt đã nhìn nhầm
Giờ phan vui trong khổ tâm
Ngộng nàn đêm mây
Yêu lâu xưa vơi tàn
Đêm sau lửa đo lạnh đau
Chân trông lên lĩ chiêu sông
Cạnh nhau mà bao điều xấu
Cứ nói tiếc qua về đằng sau
Một nửa vốn em tạm biến
Một nửa kia cũng hóa ưu phiền
Em phải mờ lối
Tiến bước anh về nơi xa xôi
Cứ lúc anh rơi Em đã cần chặt lên đôi môi
Đứng lên lại ngồi Em cảm thấy mình như vua trái
Cứ lúc anh buồn Em đã mất thương hương ghé bước
Tháng năm nhìn nhường Giờ bị thương phù kiến con đường
Tốn thất tinh thần Không một ai kề cạnh bu đấm
Em phải đôi mặt Giữa biên văn trăng ngập lỗ lắng
Không nói không rằng Nhắm đôi mắt đành lòng ngấm đắng
Em xin gánh ngặng Đành quên đi chẳng muốn thua hẳn
Đằng sau lửa đâu lại đâu
Chân trồng lên lĩ chiếu sâu
Cạnh nhau mà bao điều sâu Cứ nói tiếp ua về đằng sau
Một nửa hôn em tạm biến Một nửa kia cũng hóa ưu phiền
Em phải mờ lối Tiến bước anh về nơi xa xôi
Cứ lúc anh rơi Em đã cần chặt lên đôi môi
Đứng lên lại ngồi Em cảm thấy mình như vua trái
Cứ lúc anh buồn Em đã mất thương hương ghé bước
Tháng năm nhìn nhường Giờ bị thương phù kiến con đường
Tốn thất tinh thần Không một ai kề cạnh bu đấm
Em phải đôi mặt Giữa biên văn chân lòng lo lắng
Không nói không rằng Nhắm đôi mắt đành lòng ngấm đắng
Em xin gánh ngặng Đành quên đi chẳng muốn thua hẳn
Cứ lúc anh rơi Em đã cần chặt lên đôi môi
Đứng lên lại ngồi Em cảm thấy mình như vua trái
Cứ lúc anh buồn Em đã mất thương hương ghé bước
Tháng năm nhìn nhường Giờ bị thương phù kiến con đường
Tốn thất tinh thần Không một ai kề cạnh bu đấm
Em phải đôi mặt Giữa biên văn chân lòng lo lắng
Không nói không rằng Nhắm đôi mắt đành lòng ngấm đắng
Em xin gánh ngặng Đành quên đi chẳng muốn thua hẳn