Lê bàn chân nặng nề
Chầm chậm rời khỏi nơi đầy ấm bồn bề
Lách lên giữa phố xa đông người
Mà trái tim trong sóng lề loi
Con đường đã bao lần
Mà ngày hôm nay bóng đắng đắng trong chanh
Kìm lòng cũng đã không biết bao nhiêu lần
Mà giờ cứ sao nước mắt cứ rơi
Buồn thì cứ khóc Cứ khóc,
mặc bao ánh mắt
Ta nôi buồn kia cuốn theo mây trời
Cộng mình suốt bao lâu rồi
Mình đã vất vả nhiều rồi
Buồn thì cứ khóc cho vơi hết âm ước ngày qua
Ngày mai sẽ khác,
trời quang nắng hát
Và em sửng tháng có được tháng ngày an nhiên
Không biết ra sao,
tâm tư như nào sao em lặng lượng không nói
Sợ trong tim em,
còn điều gì buồn xin người ai nói
Đừng cố mạnh mẽ ôm lấy bao phiền muộn
Không muốn thấy em phải buồn
Không muốn nước mắt em lại tuôn
Baby em hãy nhớ rằng là
Nhanh có dại vẫn đều hòa ở nơi gỗ đa
Baby em hãy cứ mơ lòng
Cho tuyệt vọng còn nhiều người thương em và lo lắng mà
Baby em hãy cứ vô tư là em
Hãy giữ trên môi của em thử chân môi đừng cười
Nếu muốn thì cứ khóc cho thoả lòng
Buồn thì cứ khóc
Ngặng bao ánh mắt
Thà nỗi buồn khi ác cuốn theo mây trời
Cứ ống bí suốt bao lâu rồi
Tình đã vất vả nhiều rồi
Ngừng thì cứ khóc cho vơi hết âm ước ngày qua
Ngày mai sẽ khác
Trời quang nắng hát
Và em dành em có được tháng ngày ân yên
Dù đời đôi lúc hay bất ngờ
Xoài nay hât tôi
Xoài nay hút tôi
Ở phải nơi mà anh đã chỉnh chi
heaven và thế eliminate
Nhưng đâu bum chướng lúc áp
Một quảng thông qua
Đã có được tháng ngày ân yên
Dù đời đôi lúc hay bền bền
Vẫn là chân yêu mong chờ
Vẫn mong ngoài đây thế giới sẽ trôi chơi cho em