Từng tia sáng lung linh
Lăn dài trên má
Từng hơi ấm nghẹn ngào
Nhẹ rung mái tóc
Màn đêm sẽ che đi nỗi buồn
Nhưng chẳng thể giữ lấy bước chân
Đã không còn đây
Vì sao trái tim em
Không thể ngừng nhớ
Mặc cho những yêu thương
Mà ta đã lỡ
Chẳng thể giấu đi chút ưu phiền
Dù anh có cách bao lâu
Phút giây lặng thinh
Chỉ còn lại những bâng khuâng với cơn mơ
Riêng mình mong manh như áng mây trôi
Yên bình đôi ngày qua
Ánh đèn khuya có còn vương trên
Có không anh nghe tiếng mưa rơi
Trong lòng cô đơn reo thấy em đây
Căn phòng ngước nhìn theo
Khung cửa sổ vẫn nhè nhẹ rung
Anh chờ tựa như khúc ca về người
Vì sao trái tim em
Không thể ngừng nhớ
Mặc cho những yêu thương
Mà ta đã lỡ
Chẳng thể giấu đi chút ưu phiền
Dù anh có cách bao lâu
Phút giây lặng thinh
Chỉ còn lại những
Bâng khuâng với cơn mơ
Riêng mình mong manh như áng mây trôi
Yên bình đôi ngày qua
Ánh đèn khuya có còn vương trên
Có không anh nghe tiếng mưa rơi
Trong lòng cô đơn reo thấy em đây
Căn phòng ngước nhìn theo
Khung cửa sổ vẫn nhè nhẹ rung
Anh chờ tựa như khúc ca về người
Chỉ còn lại những
Bâng khuâng với cơn mơ
Riêng mình mong manh như áng mây trôi
Yên bình đôi ngày qua
Ánh đèn khuya có còn vương trên
Có không anh nghe tiếng mưa rơi
Trong lòng cô đơn reo thấy em đây
Căn phòng ngước nhìn theo
Khung cửa sổ vẫn nhè nhàng rung
Khung cửa sổ vẫn nhè nhàng rung
Anh chờ tựa như khúc ca về người