Dường như ta đã quên
Ngày đẹp trời người đi xa
Dường như không muốn thêm
Muộn phiền ở lại quá đêm
Lạ lắm,
ta khóc giữa sân ngập nắng
Không có ai qua hỏi thăm
Cứ thế mà làm chết đi mô triều vắng
Ta vẽ lên đêm mừng trắng
Về nỗi cô đơn còn đắng Dựa trên cánh tay công đẳng
Chiều nay tôi ghé qua
Gặp người chẳng vội đi xa
Như em muốn ta
Cùng mình ở lại quá đêm
Lạ lắm,
em khóc giữa sân ngập nắng
Không muốn tôi qua hỏi thăm
Cứ thế mà làm chết thêm mô triều vắng
Tôi biết em sẽ thức trắng
Tôi biết em không cần thêm Người mang đêm hoàng thàng
Ngày mà tôi sẽ qua
Gặp người cùng mình đi xa
Dường như hai chúng ta
Chẳng cần phải chờ đêm qua