Mẹ...
Trời sinh ra đôi bàn tay trắng
Gió sương phong ba giúp ta nền buổi đời
Thỏa thanh niên kiều ngào hao thẳng
Giống con thiêu thần lão vút vào cục trời
Sống cho anh em sống vì tình yêu
Không ham vật chật, chẳng mang dành lời
Vội mình vào nơi hố sâu,
ta mới thâu
Người anh em xem là chi kỷ
Cách chia bước đi bỏ ta khi hàn quỷ
Chợt nhận ra đời là thế thôi
Lúc suy anh em sương máu nay còn đâu
Khi vui khi say lãng quên chư hiểu
Gián nan tung thiếu nhờ đến gia đình
Một mình ta đường mới hay bước nhầm đường
Dù cho cắt theo bàn năm qua đông băng
Dù cho đá đầy có họa thanh vàng
Vạn vật cùng nhau đổi thay
Lòng người tham lam khó rời
Vì danh lời mà đổi tráng thay đen Đường ta đi bên cạnh luôn có
tiếu nhân Dù người thân hay là sao cũng khó lương Thình vương người
tung kẻ hồ suy bóng mình ta trọn đờ Bơ bơ sẽ đem được mỗi đời
不是夢部
Người anh em xem là chi kỳ
Cách chia bước đi bỏ ta khi hàn quỳ
Chợt nhận ra đời là thế thôi
Lúc suy anh em sương máu nay còn đâu
Khi vui khi say lãng quên chư hiểu
Gián năn tung thiếu nhờ đến gia đình
Một mình ta đường mới hay bước nhầm đường
Dù cho gạt theo vàn năm có đông băng Dù cho đá đầy có họa thanh vàng
Văn vật cùng nhau đổi thay lòng người tham
lam khó rời Vì danh lời mà đổi tráng thay đen
Đường ta đi bên cạnh luôn có tiếu nhân Dù người thân
hay là sao cũng khó lương Hình vườn người tung kẻ hồ
suy bóng mình ta trông đơ Bơ vơ sẽ đến được mỗi đời
Dù cho gạt theo vạn năm có đông băng
Dù cho đá đầy có họa thanh vàng Văn vật cùng nhau đổi
thay mà lòng người tham lam khó rời Vì danh lời mà đổi
tráng thay đen Đường ta đi bên cạnh luôn có tiếu nhân
Dù người thân hay là sao cũng khó lương Hình
vườn người tung kẻ hồ suy bóng mình ta trông đơ
Mỗi đời