Khi hàng cây sương nay đang cao hơn
Ngôi nhà bên kia đã phai màu sơn
Thì em cũng chẳng còn ngây lâu
Lúc ta rìu nhau dưới ô
Có lúc em mong mình quên
Ký ức bên anh vừa không nhắc đến
Chẳng thể phai màu
Càng mong quên càng ra giết vơi
Ngày ngày tháng tháng trôi qua
Kể từ phút ấy chỉ xa
Chưa một ngày thiếu đôi ta cuộn quay
Ký ức em đem sống cùng tâm trí em
Đều là đường lối giữa những thế giới
Để mình đừng mãi kích xa đôi nơi
Em chỉ mong gửi đến anh đôi lời
Nơi nào em cũng có anh trong đời
Mãi thôi
Chỉ còn em ở đây
Ôm trái tim cùng nỗi nhớ anh sau này
Chẳng còn ai yêu em hơn ai