Người cô đơn thường hay nhấn tâm bỗng thân mình
Khi mà yêu thương ai đó sâu trong tim
Nhiều lúc suy nghĩ cả đêm thức khuya tìm bình yên
Từ gom lấy hết tổn thương lặng yên
Đã có lúc tập quên đi những kỷ niệm
Sống vui hơn vì mình khi không có em
Sợ tình yêu giống như trước
Đang trùng bỏ
Những đường mà ai đó bỗng dưng quên ngừng
Người cô đơn nhất là khi tình yêu không lối đi
Hạnh phúc đã quên từ lâu nhưng luôn kiếm tìm
Nhìn người ta đang nắm tay kia
Mà nghe cây khóe mì
Người cô đơn nhất là khi tình yêu không lối đi
Một lúc là vô
Thì quên đi kí ước
Vì chẳng thể yêu được
Ai như xưa đã từng
Ngại rằng yêu ai đó khiến cho mình
Tổn thương
Đêm dài hơn
Khi người ta thấy cô đơn
Nhưng còn hơn
Khi mà yêu ai đó vô tâm hồn
*
*
*
*
*
*
*