Nắng buông dần,
chỉ còn một mình anh giữa phố như mọi lần
Ngập ngôi tim về nơi xưa hẹn hò anh nâng cuồng đàn
Thà trôi theo mây ngàn
Những khúc ca còn viết giờ già
Anh mơ về
Khoảng trời cùng dòng kí ức cũ ta ngồi kề
Cùng nhìn vô trời nhắm mắt nguyện câu
Em ở sau này
Mình luôn luôn như vậy
Ngỡ ngôi nhà nhỏ bé sương vây
Vậy mà người theo gió mây
Còn ánh bơ vơ mãi nơi này Mỗi phút giây
Giải thất sai chẳng thể nào khoá lấp đi hồi hức
Chúng ta đã từng ngồi nhà trong mơ
Giờ chẳng còn em nữa
Đường xưa nhớ em
Giao đi sinh sao lá rơi nhiều Anh nhớ em
Đời đâu quanh anh cũng đều thấp thoáng
Hình bóng em khiến anh yêu mình
Mưa tồn tức trong đêm
Để nói em nhớ em nhiều thêm
Ừ sẵn sàng rồi
Ngày xa anh chẳng thể nào đếm hên
Khúc hát anh đã viết bằng tên môi nhầm mãi
Ta vẫn luôn từng mơ
Một người thì vẫn mãi ngân nang
Một người thì cất bước đi xa
Một người vẫn thơ
Một người đã chẳng còn vấn vương
Vậy hôm nay mày đeo dấu mây
Còn anh mơ vơ mãi nơi này Mỗi phút giây
Dài ra sai chẳng thể nào khóa lấp Đi vào nhau
Chúng ta đã từng
Hồi nhà trong mơ
Giờ chẳng còn em nữa
Đừng dừng lại nhớ em
Giờ đây xanh xao lá rơi Nhớ anh,
nhớ em
Nơi đâu quên anh cũng đều thất thoáng
Hình bóng em khiến anh yếu mềm
Mưa toàn thất trong đêm
Để nỗi nhớ em
Với nhớ em về...
Vậy mà người theo gió mây
Còn ánh mơ vừa mãi nơi này Mỗi phút giây
Dài thật sai chẳng thể nào có lắp đi Đi đâu yêu,
chúng ta đã từng ngồi nhạc trong mơ
Giờ chẳng còn em nữa nên hỡi
Nước dừa nhớ em,
giờ đây xanh sao lát rơi nhìn
Em nhớ em, nơi đâu quanh anh cũng yêu thật thơm
Hình ống em khiến anh yếu bềm
Mưa thuần thức trong đêm
Để nỗi nhớ em nhiều thêm