Người kiến xa đi là
người đứng rất lâu trong mưa
Chờ mãi chẳng có phải ai kế dựa
Ngàn bình kiến ta đương đầu chẳng làm cho ta đớn đau
Đến cuối cùng
ta lại ục ngã
vì nhau
Nụ cường đi anh khó tìm lại
Trong mưa ra đây đón một ai
Anh thất bại không giữ em lâu dài
Chuyện hợp tàn ai tính cho mình
Hoặc là duyên tràng tính thì tan
Có ai thắng ngội đi
thời gian
Thế giới đã không thương anh rồi
Thêm em tôi cũng đi hết cơ hội
Lạc giữa thành phố chất trội
Chẳng có nơi đâu để về em ơi
Ta yêu nhau chẳng nói ra
COVID ly máu vấn xa
Vậy người kính không bằng trời tính em à
Anh nghĩ có khi anh kiếm lời
Không nói yêu thương trốn đông người
Tại anh chẳng thể phép mười
Hờ hứng yêu em một người đôi mười
Khi nhận ra trong chính anh
Đã có những sai lầm
Cũng là lúc
Tàn ai tính cho mình
Hợp là duyên chàng tính thì tàn
Có ai thắng nỗi đường
Thời gian
Thế giới đã không thương anh rồi
Thêm em thương đi hết cơ hội
Lạc giữa thành phố chất trội
Chẳng có ai đâu để bên em mới
Ta yêu nhau chẳng nói ra
Covid ly má vấn xa
Vậy người tính không bằng trời tính em à
Anh nghĩ có khi anh kiếm lời
Đúng nói yêu thương trốn đông người
Thật anh chẳng thể vẹn mười
Hờ hướng yêu em mà tuổi đôi mười
Mười mươi khi nhận ra trong chính anh
đã có những sai lầm
Cũng là lúc phải quên hết kí ức còn anh
Dây dây đã khóc thương anh rồi
Tìm em thường đi hết cơ hội
Lặng giữa thành phố chân trôi
Chẳng có nơi đâu để về em ơi
Ta yêu nhau chẳng nói ra
Covid đi mà vẫn xa
Vỡ người tính không bằng trời tính em mà
Anh nghĩ có khi anh kiếp lời
Không nói yêu thương trốn lâu người
Cả anh chẳng thể vẹn mười
Hờ hướng yêu em một tuổi đôi mười
Khi nhận ra trong chính anh
Đã có những sai lầm
Cũng là lúc