Dừng núi giang tay nối lại biên xa
Ta đi vòng tay tấn mãi để đối sơn hà
Mặt đất bao lá anh em ta về
Gặp nhau hương như bão cá quay vuông trời rồng,
Bàn tay ta nắm nôi tròn một vòng Việt Nam.
Trời nối gió đêm vui nối ngày dòng máu nối con tin đồng loại,
Dù tình người trong ngày mới,
Thành phố nối phương xa vơi vơi,
Người chết nối linh niêng vào đời,
Và nụ cười nối trên môi.
Từ Bắc vô Nam nội liền nắm tay,
Ta đi từ Đồng Hoàng Cu vượt hết núi đồi.
Vượt tháp treo leo tay ta vượt đèo,
Từ quê nghèo đến phố lớn nắm tay nội liền,
Biển xanh sông đấm nôi lên một vòng tươi xinh.
Dừng núi giang tay nối lại biên xa,
ta đi bỏng tay lắng bay để đối sơn hà.
Mặt đất bao lá hẹn khen ta về,
gặp nhau hương như bão lá quay cuồng trời sông.
Bàn tay ta nắm nôi tròn một bông đèn đa,
cờ nốt sơ đêm vui nỗi ngày dòng máu lôi con tim đồng loài.
Dừng tình người trong ngày mây,
thành phố nỗi khuất xa vơi vơi,
Người chén nỗi linh hương vào đời,
và nục người nỗi chết mồi.
Từ bắc phố Nam,
nội liền Nam Tây,
Ta đi từ đất Hoa Phu vượt hết ngôi đồi.
Vượt khắp treo léo,
thay ta vượt đèo,
Từ quê nghèo đến phố lớn Nam Tây, nội liền.
Điện xanh sông ngắm nối lên một phòng tư xin