Biệt ly ta thương cho nàng,
khóc cho nàng phận đời hóa rơi
Theo dần nền hương mây tỏa ra sắc hương môi hướng tuyệt đài
Ta hận chính ta
như cánh bướm chẳng xa nành
Ta gieo niềm thương khắc mang u sầu
Ta mong bình yên chẳng mang mưu cầu
Ta cho thời gian ta cất lời than
Có chỉ muốn giữ trái tim của nàng
Thiên duyên lên mây đã cay
Đoạn tự tâm ta dưới gót tay
Thiên thu ta chẳng biết đến đâu nàng sẽ quay lại Nỗi
nhớ thương đầy tương tình Ta chẳng quan trật nhạt
Tình này ta sẽ mãi không rời Lần lời mà
nàng đã nói cứ sao như gió ngang trời
Ta chỉ mong bình yên là sao,
sao tình ta giống bao
Biệt ly ta cương cho nàng,
cốc cho nàng phận đời hóa rơi
Theo dần nền hương mây tỏa ra sắc hương môi hướng tuyệt đài
Ta hận chính ta như cánh bước chẳng xa nàng
Ta gieo niềm thương khắc mang u sầu
Ta mong bình yên chẳng mang mưu cầu
Ta cho thời gian ta cất lời than Có chỉ muốn giữ trái tim của nàng
Thiên duyên lên mây đã cay
Đoạn tuyệt tình ta rưỡi gót vai Thiên du
ta chẳng biết đến đâu nàng sẽ quay lại
Nỗi nhớ thương đầy tương tình
Ta chẳng quan trật nhạt
Tình này ta sẽ mãi không rời Lần lời mà
nàng đã nói cứ sao như gió ngang trời
Ta chỉ mong người yêu mà sao,
sao tình ta giống đâu