Phố vắng đường khuya ngõ hồn cô đơn
Buốt giá đường về lạnh mờ con tim
Tìm trong cơn gió mưa rơi
Nước mắt tiễn đưa nụ cười
Khóc cho đời thân phận bèo trôi
Gió mưa buồn rơi chạnh lòng quạnh hiu
Độc hành bước mòn đèn vàng không tên
Một làn khói thuốc xám môi
Chết trong dĩ vãng một đời
Trách cho mình đường tình mồ côi
Em ơi có buồn khi mình xa nhau
Em ơi có đau khi đời bể dâu
Lệ nào ôm tình trái ngang
Vùi chôn trong phút ngỡ ngàng
Vội chia phôi chết trong muộn màng
Tiếng mưa buồn rơi cõi lòng miên man
Gác nhỏ âm thầm lẻ bóng tàn canh
Một mình thao thức canh sương
Vẫn mong người sẽ tìm về, xây nhịp cầu nối lại ngày nao
Nhưng thôi đã hết mộng ước ban đầu
Tình ta gãy đôi nhịp cầu
Trút men sầu đôi ngả phân ly
Thầm gọi nhau là cố nhân người ơi
Gió mưa buồn rơi chạnh lòng quạnh hiu
Độc hành bước mòn đèn vàng không tên
Một làn khói thuốc xám môi
Chết trong dĩ vãng một đời
Trách cho mình đường tình mồ côi
Em ơi có buồn khi mình xa nhau
Em ơi có đau khi đời bể dâu
Lệ nào ôm tình trái ngang
Vùi chôn trong phút ngỡ ngàng
Vội chia phôi chết trong muộn màng
Tiếng mưa buồn rơi cõi lòng miên man
Gác nhỏ âm thầm lẻ bóng tàn canh
Một mình thao thức canh sương
Vẫn mong người sẽ tìm về, xây nhịp cầu nối lại ngày nao
Nhưng thôi đã hết mộng ước ban đầu
Tình ta gãy đôi nhịp cầu
Trút men sầu đôi ngả phân ly
Thầm gọi nhau là cố nhân người ơi
Trút men sầu đôi ngả phân ly
Thầm gọi nhau là cố nhân người ơi