Lời đăng bởi: thongthong05
Chẳng còn thiết đến
Những ký ức đôi ta
Chẳng còn em nơi đây
Anh biết sẽ như thế nào
Em đi thế sao
Và nỗi đau khiến em gục ngã
Vài chai bia
Đâu có thể chuốc anh say
Thì em cũng đâu cho phép
Những suy nghĩ này khiến em ở lại
Có lẽ là vì anh
Có lẽ tên của anh
Giờ nằm trong blacklist
Những nỗi đau này ghim vào melody
Thêm một track hit
Nhưng ở phía sau anh đâu còn em
Không còn ý nghĩa
Ôm hết những hối hận
Trong căn phòng đen nốc vài ly bia
Từng nói sẽ mau quên
Một bài hát vang lên bất ngờ
Ở trong in ear
Nó lại nhắc cho anh
Nó lại khiến cho đôi mắt nhoè đi
Trong màn đêm kia
Những ký ức khiến anh ngã gục
Và rồi để nó ở trên giấy mực
Chẳng nghĩ ra thêm điều gì
Tình này theo vốn dĩ
Đã có kết cục
Đã dặn lòng đừng để nước mắt rơi
Anh cố kiềm nén
Và rồi không được nữa
Đau đớn thế này
Hối tiếc thế này vậy sao
Lặng nhìn em đứng đó
Để nhớ những phút cuối
Ở trên tầng hai
Em đi để lại
Từng giọt trên mi lăn dài
Chọn giông gió
Thay vì bình yên đã có
Trả lại em nơi đó
Đổi lấy những thương nhớ
Vỡ tan nơi trái tim
Đâu ai muốn phải ở lại
Rừng hoa lúc đã mãi nhạt màu
Tại sao ta vẫn chưa nhận ra
Anh đâu có muốn như thế
Đâu có muốn thấy nước mắt em rơi
Khi anh ôm em trong vòng tay
Honestly có lẽ anh nên biết rằng
Em là tất cả anh cần
Hôn em những lúc thân mật
Chân thật kèm luôn chân thành
Oh ayyo
Có lẽ em chẳng cần ướt đôi mi
Và đi ra đằng sau
Để thấy mình đôi khi
Yêu điên cuồng nên không phải hối tiếc
Nhưng đến lúc cao trào
Em bảo là thôi đi
Thôi đi cùng nhưng không đúng
Yêu thêm lần nhưng tim em không trúng
Anh đâu cần xe
Em đâu cần bó hoa
Chỉ muốn được bên em
Giờ chỉ còn lại mông lung
Cũng là những giận hờn
Và mình cãi vã
Có hối tiếc anh vẫn
Lặng nhìn em đứng đó
Và nhớ những phút cuối
Ở trên tầng hai
Em chỉ để lại
Từng giọt trên mi lăn dài
Chọn giông gió
Thay vì bình yên đã có
Trả lại em nơi đó
Đổi lấy thương nhớ
Vỡ tan nơi trái tim
Đâu ai muốn phải ở lại
Rừng hoa lúc đã mãi nhạt màu
Tại sao ta vẫn chưa nhận ra
Rẽ đường nào để được khẽ chạm vào
Nụ hôn em trao
Giờ ai đã đánh tráo
Phải làm sao để không thấy đau đây
Và chẳng thấy hối tiếc trong lòng
Em đã trông mong từ anh
Nhưng lại nhận lại con số không
Mắt nàng long lanh
Nhưng đôi hàng mi của anh
Đã ướt khi nào
Em chẳng thể vào tim anh
Một lần nữa
Lặng nhìn em đứng đó
Và nhớ những phút cuối
Ở trên tầng hai
Em chỉ để lại
Từng giọt trên mi lăn dài
Chọn giông gió
Thay vì bình yên đã có
Trả lại em nơi đó
Đổi lấy những thương nhớ
Vỡ tan nơi trái tim
Đâu ai muốn phải ở lại
Rừng hoa lúc đã mãi nhạt màu
Tại sao ta vẫn chưa nhận ra
Tại sao ta vẫn chưa nhận ra
Tại sao anh vẫn chưa nhận ra
Tại sao ta vẫn chưa nhận ra