Mười lần buồn băng một lần đau
Một trăm lần đau mới gió một lần
Tôi lại một bài nhạc buồn
Ngày xưa ai ta thường nghe
Chạy bét xác lại ôm mặt khóc
Bán nhạc trở thành kỷ niệm duy nhất về nhau
Còn đâu có người khác không phải em
Một người trước kia anh từng yêu
Yêu cô ta còn nhiều hơn cả em
Phía sau lưng anh kè đúng người ấy đấy phải không?
Thật sớm khi anh quay lại ôm chặt cô ấy trong lòng
Em không thức với ngựa rơi Nhìn cả hãi bất dừng đôi
Làm lộ hàng lạc
mắt rơi
Lúc đang yên đằng lạnh Bóng chật ngã đúng vào anh
Này lời nhận của ta rất đau
Vết thương tuy không sẽ lành
Sau đó nhưng em sẽ quên được anh
Vì giết toàn bạc của em có nghĩa gì không?
Có khi là người thế chỗ mà thôi
Thì nhìn cũng là quá trễ rồi
Lẽ ra em nên nhận thấy sớm hơn
Phía sau lưng anh kè đúng người ấy đấy phải không?
Thật sớm khi anh quay lại ôm chặt cô ấy trong lòng
Em không thức với ngựa rơi Nhìn cả hãi bất dừng đôi
Làm lộ hàng lạc mắt rơi
Làm lộ hàng lạc mắt rơi
Lúc đang yên đằng lạnh Bóng chật ngã đúng vào anh
Cảm xúc em luôn chân thành Này lời nhận của ta rất đau
Vết thương tuy không sẽ lành Sau đó nhưng em sẽ quên được anh
Một chân bước khoảng cách hai ta Này chỉ còn một bước thôi mà
Anh dừng lại bất giắ quay đầu nhìn về phía sau
Cảm xúc em luôn chân thành Này lời nhận của ta rất đau
Vết thương tuy không sẽ lành Sau đó nhưng em sẽ quên được anh