Căn phòng đầy yêu thương,
bóng dưng thanh lặng
Trên rừng mà không ai nhớ hương gọi trăng
Một chiếc lá khẽ dài nhẹ
Đứng sau chiếc màn thừa
Cứ như một tương lai của hai nhân tình
Yêu mà không giữ lấy
Mất đi ta u sầu
Ai mà không chê chàng,
xác hương Đã lâu vậy yêu nhau để làm gì
Chính ta đang ấn hận
Thần nê ngô biết đâu con tim về sâu
Heo mòn
Ngoành nhìn sau phía nước ta
Thành xuân dần xa theo nỗi nhớ
Ở nơi cao bóng mây qua
Bức tranh đẹp tàn trong giấc mơ
Ngày xưa ta nắm tay nhau
Không nghĩ suy đắn đo tình toàn cuộc đời
Lòng hoàng mang ta có nhau đến nay
Còn gì?
Vội quay đi tiếp mơ vơ
Ta ôm chặt yêu thương dẫu hết
Tình ta nay viết nên thơ
Giữ liêu lại riêng ta vỗ vẽ
Đèn xoài chiếc móng đắng côi ta
Gác tay ngước lên thấy trăng cung bồn
Một lần nữa ta ngoánh lại thư nhìn thuyền xuân
Đi một đường xa lắm,
sức ta cạn rồi
Thôi đành cho quên lắng,
ước mơ riêng của tôi
Ngồi bên ai nửa phạm,
gió ta thêm ly chà
Vị ngon nhưng đắng mồi ta quá
Ngoành nhìn sâu phía lưng ta
Thành xuân dần xa theo nỗi nhớ
Ở nơi cao bóng mây toà
Bức tranh nềm tàn trong giấc mơ
Ngày xưa ta nắm tay nhau
Không nghĩ suy năn đo tính toàn cuộc đời
Lòng hoang mang ta có nhau đến nay
Còn gì,
vội quay đi tiếp mơ bờ
Ta ôm chặt yêu thương giấu hết
Tình ta nay viết nên thơ
Giữ liêu lại riêng ta vỗ vệ
Đèn xói chiệt mong đắng cuối
Ta gắt tay ngước lên thấy chăng cùng buồn
Một lần nữa,
ta ngoánh lại
Thứ nhìn thanh xuân
Hoành nhìn sau phía lưng ta,
thanh xuân dần xa,
theo nỗi nhớ
Ở nơi cao bóng mây qua,
bức tranh đẹp tàn trong giấc mơ
Ngày xưa ta nắm tay nhau,
không nghĩ suy đắn đo tính toàn cuộc đời
Lòng hoàng mang,
ta có nhau đến đây,
còn gì
Vội quay đi tiếp bơ bơ
Ta âm chẳng yêu thương giấu hết
Tình ta nay viết nên thơ
Dư liệu lại riêng ta vỗ vết
Đèn sông chìm mống đơn côi
Ta gắt tay ngước lên thấy chăng cùng buồn
Một lần nữa ta ngoánh lại thư nhìn thanh xuân
Một lần nữa
ta ngoan lạc
Nhìn
thấy xuân