Vâng người là vâng chính mình
Vâng người là vâng chính mình
Vâng người là vâng chính mình
Vâng người là vâng chính mình
Vâng người là vâng chính mình
Vâng người là vâng chính ta
Sân si gánh ghét cùng bởi tâm ta
Lòng tham đố kỵ tranh giành
Cũng vì khâu ý tâm mình nảy sinh
Khỉnh người phi bán cười chết
Là gió tâm sâu chẳng hề bao dung
Mẹ cha bỏ mặt xem thường
Là tâm bất hiếu của mình tạo nên
Anh em tranh đấu chia quyền
Là tâm đố kỵ khâu mình gây ra
Tâm ta là của chính ta
Tâm luôn điều khiến thân này do ta
Sống đời nên có chữ tâm
Lấy câu giác ngộ
Tủ tâm làm người
Trắng đen bởi một sắc màu
Đời này hư thật tâm mình sáng sôi
Trắng đen bởi một sắc màu
Đời này hư thật tâm mình sáng sôi
Đời này hư thật tâm mình sáng sôi