Chiều nhìn ra đầu ngó
Dần dần niềm thương nhớ
Đắng xinh xinh một người
Được nghỉ năm ngày phép
Mất hai hôm làm quên
Em ơi cho mình biết tên
Cuộc đời chinh chiên
Quanh năm dưới bưng viên
Thiết gốp liệu mộng manh
Làm sao bước song hành
Em chị e ngay gió lái Đủ tâm xuân dừa hé
Chiều nào khi về đến Ngăn căn nhà mau tim Biết em đang trở nhìn
Chào mong chưa có lối Bên mơ đang chờ lười Chưa thấy ai chơi
Đời người con gái Mưa xa giữa lưng trời
Hạt xuống nhịn ấm ngùi Hạt rơi luôn qua kề
Ai chẳng mong gặp bên chồng
Khôi hương duyên mã hồn
Mơ lại thành đô sau những ngày dài nơi chiên tuyên Chợt nhìn
em qua căn nhà mau tim Lòng bỗng nghe lưu liên khung cùng
Mơ
vệt mộng tương phùng
Làm quên em gần hết năm ngày Phép em mới ngậm ngừng
E ngay nói tên Muốn nói tiếng yêu em Nhưng chỉ sợ đời
chinh chiên
Dài xuôi ngước miên xa để lại phương này Một mình em trong khô quê
Chiều nào về hóa đầu ngó Chờ thấy anh tựa cửa trốn nhìn
Gặp người
để mê mà thôi
Khi lặng nhìn nhau lời thương chưa ngò
Sao nghe như mình đã hòa hẹn từ lâu
Nếu đời muôn vạn lối yêu nhau Vì lời nói mênh nhau qua nụ cười
Dần dò thêm lần cuối sánh trao cho bèm Lưu bút ghi dài đường quen
Ngày lành hầm sao hai mươi chiếc xe mau Chờ đám cưới vô dụng
Ngày hoa trắng sang cầu Ta nhìn nhau tìm mặt trao
Một nụ hôn
ban đầu
Một nụ hôn ban đầu
Nói mong cân nhà màu tím ngày xưa Giờ đây hồng muôn sát phâu
Gái đe sang cầu
Góc em nhắc chuyện tình ngày đó Em thẹn thùng má ưng màu dương
Em đã trông rồi áo cưới màu hoa tím
Màu tình yêu lâu luyến cuối ban đầu
Màu tình yêu lâu luyến cuối ban đầu
Hai ngày cưới năm ngày hạnh phúc
Tâm sự dữ tròn đã hết phép anh đi
Từ hôm nay nơi chiến tuyến xa xôi
Đem gói sung mơ về người dân hiền mới cưới
Gió cao uyên lạnh lòng người diễn xứ Mưa Sài Gòn có lạnh kẻ chở mong
Ngày thương nhớ trong lòng người phù phục Em
cô đơn trong cân nhà màu tím tựa cửa nhìn xa
Hoài vọng canh chim trời
Canh chim cao không mang tinh người chinh
chiên Cho kẻ quê nhà mọi mắt đợi trông
Ngồi khi trời trở gió đông nhìn về phương đó giờ mong mộ cuộc