Lòng ngầm ngùi thương quê
Bước lanh dù còn chưa về cố hương
Dòng sông bến xứ thương trời Hương đôi mắt mẹ sương màu lệ ướt
Hời gian mòn tuổi xuân hương tóc xanh
Phai mờ theo tháng năm
Lật phát mưa khuya phố thì đèn đêm xá mờ
trong lùa trăng
Con chim vịt từ đâu gọi đàn trong đêm vắng
Nghe quặng thất lòng còn bao nỗi nhớ quê nhà
Chốn quê xưa chắc mẹ cũng đang thao thức đời chẳng
Đưa con xa trên bước đường phiêu lành
Sự nghiệp chưa thành để mẹ mỏi mòn trông
Ơn mẹ sinh thành như biển lớn mênh mông
Con tuổi phần chưa bao đời câu hiếu thầu
Mẹ đã đi con rụng mất tuổi xuân rồi
Hương tóc bai bai đền lóc cuồng đêm trắng
Mẹ mới năm
mẹ sống đời cô phụ Nỗi dại đàn cô mẹ lạnh lùng
Lạnh lội thân con Những đứa con tuổi còn thơ ấu dài khờ
Nhớ ngày ấy trên bến sông buồn lạnh
lè Mẹ tiền con đi nuôi chi lập thân
Bông chiều nghiêng giang mẹ cũng nghiêng
nghiêng Đôi giọng lệ thái cho lời cứ tiền
Con
đi rồi mẹ buồn mẹ đợi dòng sông hiếu hoành
Sao nghe gào mẹ không nói được thành câu Có phải lội mưu vui xung hợp
Nước mắt lời ru chán chưa thâm tình Bao tháng năm con đi dòng sông
Giờ đây cũng nhớ Xuân đơn xuân qua mau sợi tóc buồn Hương tóc mẹ vai
Tình mẹ dành cho con
Lời ru xưa cánh dòng dần không mòn
Nhưng bước vào đời con đã thành nhân
Mẹ ru xưa cánh dòng dần không mòn
Nhưng bước vào đời con đã thành nhân
Mẹ ru xưa cánh dòng dần không mòn
Nhưng bước vào đời con đã thành nhân
Mẹ mừng nước mắt rưng rưng dòng sông Tình mẹ có lời ru thâm tình