Thanh xuân của chúng ta
Có một tình yêu thật đẹp biết mấy
Quay lưng lại phía sau
Có anh kề bên gần từng phút giây
Ta mơ ngày mai
Bình trung mãi nhà êm ấm
Khổ đau và mưa sông
Ta lấy yêu thương lập đầy
Tình đẹp đến mấy
Qua thời gian cũng phải đi nhiều
Nếu những yêu thương mờ đi,
anh cũng chẳng lo lắng gì
Một người vun vẹn thương yêu,
một người vẫn cần thấy thiếu
Rồi khi hạnh phúc còn lại một người,
thì được bao nhiêu bao nhiêu
bao nhiêu bao nhiêu tình yêu lúc sớm sớm lung linh thế thôi
chịu dòng buông nước mắt
lân trên khóe môi
yêu một người hơn yêu bản thân em
rồi khi đau đớn chẳng biết trách ai
giả như mình sống biết nghĩ cho nhau
quan tâm một chút sẽ chẳng xa đâu
Sớt đau có được điều hạnh phúc ấy
Tình đẹp đến mấy,
quá thời gian cũng phải đi nhiều
Nếu những yêu thương mơ đi,
anh cũng chẳng lo lắng gì
Tình yêu lúc sáng sớm lung linh thế thôi
Chịu dừng buông nước mắt lăn chết khỏe môi
Yêu một người hơn yêu bản thân em
Rồi khi đau đớn chẳng biết trách ai
Giả như mình sống biết nghĩ chân nhau
Quan tâm một chút sẽ chắc xa đâu
Có được điều hạnh phúc ấy