Một người ngồi bên kia sông,
im nghe nước chảy về đâu
Một người ngồi đây trong hoa,
trôi theo nước chảy phương nào
Trời thì mưa rơi mưa rơi,
không ngừng suối tuôn niềm đau
Trời thì hẹn nhau sáng xuân,
mong cho chống thành mùa ngấu
Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau cách mòn biển sâu
Hẹn họ tàn phú sáng xuân,
bên nhau biết thuở ban đầu
Dù tình không ngủi đôi ta,
xin cho ngứa vui về sau
Trời còn làm cho mưa rơi,
mưa rơi cách biển dài lâu
Biết đâu những cơn say đau đời này,
phải khóc cho đến hôm nay
Hẹn ước chi thế em ơi giờ phải vậy,
người gió nói nhớ bay bay
Nhìn hoài hôn khi còn mang em đi,
xa anh thêm bao nhiêu lâu đưa xe trá về
Đừng có như vầy,
dàng lòng đừng khóc như vầy,
mà đời đâu như ánh mắt,
đâu như ánh mắt
Cương vẫn trôi mau,
mặn vẫn hoen sâu,
đầy lệ hồn theo lưỡng trôi không màu
Sau khi bay sao, không cho bắt cầu,
thì xin sống nữa,
sẽ cho gần nhau
Em có thể sống cho em,
nhưng cũng có thể em sống cho em
Quá dễ để biết tên nhau,
nhưng đâu có thể nhìn thấy nhau đâu
Có thể nước mắt em rơi,
nhưng khi coi lưng thì em sẽ cười
Anh cũng nhắm mắt cho qua,
không nên cạnh nữa vì anh đã lười
Giờ em không còn tinh khiết,
không còn cười,
chỉ thay vào son và phấn
Một thành xuân khi đó,
anh để lại cho em biết vương và vấn
Anh chỉ mong em hiểu,
anh dành hơn nửa vòng đời này cho trở cho em
Không một lời thang,
không một tiếng bảng,
em mới chưa từng bảo em xem
Please!
Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau cách một biển sâu
Hẹn hòa tành thu sáng xuân bên nhau biết thuở ban đầu
Cùng định hôm suối đôi ta xin cho hứa vui về sau
Cuộc đời còn làm cho mưa rơi,
mưa rơi cách biển dài lâu
Biết đâu những cơn say đầu đời,
còn không cho đến hôm nay
Anh ước chi thế em ơi,
dù phần bình gió nỗi nhớ bay quay
Khi còn mang em đi,
xa anh thêm bao nhiêu lâu nữa sẽ trở về
Đừng có như vậy,
xa lòng đừng khóc như vầy,
mà đời không như ánh mắt,
dù tình không vui đôi ta
Cùng nhau tình tu cho phong phú đời người sau