Thương ai về ngô tôi, sương rơi ướt đôi môi
Thương ai buồn kiếp đời, lành lùng ánh sâu ngời
Thương ai về ngô tôi, bao nhiêu lá rơi rơi
Thương ai cười không nổi, ngập ngừng lá ôn vai
Thương ai buồn kiếp đời, lành lùng ánh sâu ngời
Thương nụ cười, và mãi thăm muôn người
Mùa thu hoa trên núi, từng đêm qua ngô tôi
Bàn chân âm thầm nói, làng nghe gió đêm nay
Ngài ai buồn đôi vai, mơ vai như giây mới
Giọt nghiêng hết tình tôi
Thương ai về xóm vang, đêm nay thiếu ánh trăng
Đôi vai gầy ướt mềm
Người lành lầm hay hương
Thương ai màu áo trắng, trông như ánh sao bằng
Thương ai cười trong nắng, ngại ngùng áng mây tàn
Thương ai buồn kiếp đời, lành lùng ánh sâu ngời
Thương nụ cười, và mãi thăm muôn người
Mùa thu hoa trên núi, từng đêm qua ngô tôi
Bàn chân âm thầm nói, làng nghe gió đêm nay
Ngài ai buồn đôi vai, mơ vai như giây mới
*
*
*