Có những âm thanh du dương mà
Ngày đó tôi thường nghe
Đầy những âm trầm
Mang giọng ca thật âm thầm
Nghe sao đáng quý
Có những câu ca yêu thương mà
Ngày đó tôi thường nghe
Đầy những câu từ
Nghe như là đá quý
Có những nguyên nhân sâu xa mà
Ngày đó tôi thường nghe
Thay những nhân từ
Thay cho những cười trừ
Thay cho những cố ý
Tôi thường nghe
Tôi thường nghe
Tôi thường nghe
Lời thơ bị vứt đi
Mang theo nhiều nghĩ suy
Vang lên thầm thì
Xin hãy cho tôi đi thật xa
Và dùng niềm vui hôm qua để dắt tôi đi về
Khi về có nhớ có nhớ không?
Những cười nói lấy cớ khắc sâu trong linh hồn
Có nhớ có nhớ không?
Những điều đáng trách đã lãng quên đi rồi
Vẫn đang tìm tôi
Que pasa?
Nhìn qua khóe lá kia là ngôi nhà
Đã từng là nơi đầy ắp những tiếng cười
Xây bằng hơi người
Hoa thắm tươi thắm tươi
Ai trồng, ai lười
Que pasa?
Nhìn qua khóe lá không còn ngôi nhà
Đã từng làm tôi đi
Tìm tìm tìm
Khi về có nhớ có nhớ không?
Những cười nói lấy cớ khắc sâu trong linh hồn
Có nhớ có nhớ không?
Những điều đáng trách đã lãng quên đi rồi
Vẫn đang tìm tôi
Tôi từng nghe lâu rồi
Từ lá lá hoa sống trăm đời
Tôi tìm ra lâu rồi
Những thứ tôi đã nghe
Từng lời