Hôm nay hoa nở
ngoài vườn
Nhìn anh lưu lý nhớ thương
Ngày hôm qua cứ ngỡ mãi chung đường
Dẫn tìm kiếm,
chẳng còn thấy người thương
Giang người xa mãi xa,
còn đây đơn côi nơi thư phòng
Sẽ chẳng về nữa đâu,
chẳng còn gì để chồng ngóng
Ngày người bước xa đi,
chẳng mong sao
chút hy vọng
Khi nỗi nhớ chờ ngóng được rằng bị thương
Vọng trời cao khó khấu chẳng khi nào mới gặp lại nhau
Vài chẳng dù ngắn kiếp trôi
vẫn còn đâu
Dù cho đôi ta bên nhau,
nhưng phải xa nhau
Vậy cho dù có quá dương,
vẫn còn thương
Mùa hoa qua đi
ai giữ lấy câu ước tình
Vì chân bản tay không thể ngần tin không khóe niên
Dòng tháng bi thương đang ngừng dòng
xiết chảy
Cái đời cuối còn đường ai đã chọn
buông tay
Giăng người xa mãi xa còn đây đất ngôi nơi thư phong
Sẽ chẳng về nữa đâu chẳng còn gì để chồng ngóng
Ngày người bước xa đi chẳng mong sao chút hy vọng
khi
nỗi nhớ trời ngóng ước dòng
bi thương
Vọng trời cao có thấu chẳng nhân duyên
sao quá cay đắng
đợi ngàn năm mãi với nhau
lại xa mong ô
Trời mang đến nhân sáng chuyện tình ơi
Vòng trời cao có thấu chẳng khi nào mới gặp lại nhau
Vậy chẳng dù ngán kiếp trôi vẫn còn đâu
Để bờn duyên suốt cho đôi ta bên nhau
Nhưng phải xa nhau
Vậy cho dù có hóa sương vẫn còn thương
Bỗng trời cầu con mong chẳng nhận duyên
Nào nằm hơi thấy nhau lại sao mơ
Trời mang đến ngân gian
Trong
cài hôn mai tâu