Mãng gia tộc để hương muôn đêm
Và một vị hành tú
Ngày đã thoát bụi chân nhân thêm
Nàng chót thương cho thân
Chàng dù biết là điều không thêm
Người xuất ra không nói đến chuyện phù hồn thêm
Ngọc đế ơn trên bãnh
Chàng vào cung hứng nhân truyền tâm phật
Nào biết đâu lương duyên Công chúa xưa đổ lại thầm thương
Ngày nhớ đêm ôm mong Nàng lãnh cho phá rơi để kết nước
Chàng tránh duyên xin lưui về nương nhớ thương thân thương
Nàng mơ hòa gì đẹp,
nàng mơ hòa gì đau
Sự đời trỡ trêu thay ngay khi nghe tin Chàng đi về nơi rất xa
Nàng buồn hóa tâm tư đau thương Phá tâm bệnh trong lòng như góc hoa
Người mơn cỡ đi nơi linh thương Mong quên đi hết nụ sầu triền miên
Để lại thấy đương chàng bớt đau trong tim nàng mang
Lòng chàng đớn đau hơn khi riêng nhân gian Chàng dèo vào tâm ý nàng
Một người xuất ra sao yêu thương hướng chi Nàng lại là công chúa vàng
Yệt tình tránh yêu thương nhân gian
Chàng dèo thân sáng trong biển lửa chan
Để lại mỗi nhân riêng nắng cay lưu truyền trần gian
Ngọc đế hơn trên vai Chàng vang cung hướng nhân truyền tâm phật
Nào biết đâu lương duyên Công chúa xưa đổ lại thầm thương
Ngày nhớ đêm ôm mong
Nàng lệnh cho phá rơi để kết đôi
Ngàn tranh duyên xin lui về nước nhớ cũ
Amo Azi Dah
Sự đời trở trêu thay ngay khi nghe tin chàng đi về nơi rất xa
Nàng buồn hóa tâm tư đau thương phá tâm bệnh trong lòng như góc hoa
Người mơn cỡ đi nơi linh thương Mong quên đi hết nụ sầu triền miên
Chàng dèo thân sáng trong biển lửa chan
Để lại mỗi nhân riêng nắng cay lưu truyền trần gian