Quân dương,
thếp xin mời quân dương thưởng thức
tiếng đạc của thép trước lúc chia tay
Chương quân,
chương quân ơi nàng đừng dạo nữa,
cũng đang sầu nào nữa
Khi coi làm chi,
phù kính nhằn môn quang,
ta tiện đưa nàng
sang tân công Hồ Băng
mà nghe ngẹn ngàng
nỗi
lòng câu
tông biên
Quân dương,
chương quân
bồi tiện đưa nhau
Nghe buốt đau tim này,
ôi mắt quen lê mơ mà hình nàng vẫn không mơ phai
Bấy lò gối dăng mặn nồng mà giờ đành phương loan lìa đôi
Chương quân,
sớm hà đáng hồi ngắp tràn quý biên,
thiếp sang công Hồ là để cưu lấy nôn sông
Tình ta đành cách ngắn từ đây,
ngắn ơi cho nói chia lẻ làm cho lòng trầm như gió tơ
Để đôi ngã chia lia,
nhớ nhau trong bóng hòa chiên
Biên thuy mệt mờ xa xăm bước dàn trung,
chỉ mình chương quân
Cánh nhạc cô đơn trong mơ gió lạnh lùng,
dách quê từ đây ô buồn dẫn về,
mất thanh xuôi trầm biết lấy chi vui
Xin hãy nguôi sầu trốn lấp niềm đau,
đừng dì chúc tình xuyên mà hài nghĩ đến nguồn dân trăm hòa
Bữa tiễn đưa nhau lệ trào dân quê mặt,
ghé ở người đi ngắm xúc biệt lý sầu
Thôi kệ từ đây,
giang dở dẫn mơ đau
Trầm hẹn cho mình sâu bất tài kém đức,
để thân nghĩ nửa dài dò sương gió dừa quang sang
Quá biên thuy ngoanh lại nhà ngôn quang,
thành quá tiêu sơ bóng cờ đao nhôi
Từng lớp vui hồng phúc mau sầu quang tay,
đoàn hân sĩ gục đầu như nghe nỗi thương đau
Quân dân,
triệu quân
Ôi giờ phút chia ly,
lệ sầu ước quen bi,
thương nhớ thôi đành chung lập
Đau đớn đau tim này,
nhìn mặt nhau
sao thu không nên lời,
thôi hết mong sừng ngộp hỡi bàn tình chung
Vẫn không sừng gian
xuyên giữa mưa hồ gió,
nhờ cảm giác mang tình gợi niềm đau năm
tháng sầu tương tư thầm thầm mây phương trời
Trước đình trầm hương mít mờ nghi ngúc,
thiết nguyện trọn đời son sắc với quân dương
Chờ mai này có gặp cạnh trai nhan,
lòng đáng niên không bao giờ thay đổi
Đành
căm chia lìa,
nhìn mặt thanh mắt quen lệ mở lòng ta thêm dối đau
Đáng đáng hồi quỳ biến,
liều thương đáp đờ Lần chia tay hết
mong tương phùng còn mong chi thấy nhau,
đau lòng ta lắm,
gánh hơi trăng dài dân
Xinh thanh quân hải lũi kề điện ca,
bận biểu tiếng thương chi cho khổ lệ hai người Ai quan
sát thầm mít mờ mưa hồ gió hương thép dài dầu từ đây
Chịu quấn nàng hơi côi,
lòng ta tán nát theo hồi trung ân