Trên sông lành chiếc huyền trôi
lỡ linh
Chỉ mình ta
ngồi
lặng ngắm
sao rơi
Tiêu sầu nức nở giữa cung sông
Mê nương có hiểu cho lòng người
đến bạc
Tiêu sầu giống cung sông
Có biết rằng cho lòng ta vẫn giữ
Mình ta dự đem cô tình nơi cung dàng Mê nương đâu biết
Rồi sao đã để chi thân coi tương tư Uống quài
trong tim
Mê nương ơi gặp gỡ mà chia rồi chia liêng
Ta không mơ cung sông không *** yêu người ngọc Nhưng tại
trời cao xe duyên lộn mối nên ngàn năm ta ôm khối si tình
Ta muốn quên những hình bóng mai trong giấc ngủ cứ hiền về
Khối hô tình sẽ hòa vào dòng sông
vắng Để trong đời ta dính biệt tình ai
Đến bây giờ ta mới hiểu chừ tương tư Cũng
là lúc sức tàn hơi kịp
Tai rung rung nâng cây sao trúc mượn gió chở đi cả tâm trân tình
Đây khúc tương tư xin gửi nơi cung dàng Đêm trắng
đêm mơ mang ta gọi thầm hai tiếng miếng Những dưới
con sông lành thuyền bền bồng một chiếc tuyên trôi
Giờ này cung dàng mấy nữ có binh có
thương thân nghèo vì đâu lỡ nhớ ta duyên
Giờ hòa tiêu buồn một bóng chiêu quân bỏng
xóa đi tên nàng sao mãi còn ở thiền ta
Ngọn gió từ đâu thôi về nghe buốt giá
sông thai ôm ta như ôm khối tuyệt tình
Nước hai khu đi tiếng thiêu buồn ba để trên đời này văn
bóng cương chi Khúc tương tư biến thành trang tình sự
tiếng si tình quá thành ngọc lưu linh