Vì đời nghèo khó,
Nên khiến cho tôi phải xa nhà!
Bỏ lại mẹ cha,
Một mình sớm tối sống quạnh hiu.
Để đi làm thuê,
Nơi xứ xa đất khách quê người.
Chỉ mong ngày mai,
Cuộc sống tôi sẽ sớm thay đổi.
Rồi nào ngờ đâu,
Thương xót cho số kiếp làm thuê.
Làm ngày làm đêm,
Ngủ chẳng đủ, ăn cũng chẳng no.
Họ cậy quyền thế,
La mắng tôi, tôi cũng phải nhịn.
Vì đồng tiền mưu sinh,
Cố nén đi bao lắm tủi nhục.
Số kiếp làm thuê,
Khổ đau đâu ai biết.
Giờ ngồi một góc,
Mong về với mẹ cha.
Nhớ bữa cơm ngon,
Nhớ đàn em dại...
Chỉ muốn thoát ra cảnh đời làm thuê.
Tủi phận làm thuê,
Bữa cơm chan nước mắt.
Cùng người làm thuê,
Chớ vì chút quyền cao.
Nếu lỡ một mai,
Này tôi có sang giàu,
Biết đâu bạn lại
Làm thuê tôi thì sao?
Cố gắng ngày sau ta sẽ thành công,
Rạng danh ta sẽ về nhà,
Và cùng đón đấng sinh thành hưởng vinh hoa.