Cười thấy sáng trong phù hoa
Vàng thiếp cô liu vì ta xinh xa duyên số
Ta cơ hạng
Hòa nét thương tư tình duy
Giọt nước rơi trên bờ mi cơ sao lại mang
Sao lại vương nỗi nhớ lý bì
Nghìn trùng sướng khói bay trong mây mơ vàng
*** xa cách ngoan thang bao giờ lo cho
người đi Đâu mong chờ vật chất xa hoa
Người vì cuộc sống dân dân sao này
Biên tương dây sống được đông quê nhà
Chỉ khi nắm nhì đâu rồi chi sạc tác sáng lăng
Không chẳng thắng khóc khi người đi đây vẫn lỡ lạc
Dù là tình y đến ngàn thu nay tình dở dàng
Nỗi đau này lại càng thế lớn
Chẳng làm mình tương bóng ngay đi chìm chìm xa trường
Quang khúc ngô dầu nỗi đau đây lại càng thế lươn
Đêm ta đành phước thanh xuân hồng nhang
Ta mang lời oán thang nơi chân giang
Duy tư vàng thiếp cô liu vì ai Bao nhiêu đắng cay sao vô vàng
Chẳng làm mình tương bóng ngay đi chìm chìm xa trường