Nào ngơ hồng nhán bác mẹ
Tào khóa võng ghét sự ven toán
Sao chăng công khuất nèo
trơn giang
Ngàn đời quấy phơi tay thay
Vì sắc nước khuynh đáo tâm người
Gương bạc mền bao
đời
vẫn thế
Mã hồng mền bạc trước sau Đoạn trường ai khói qua cầu mà mong
Tự thiêng lĩ
nát
vương thuy kìu Lệ trao xa từ đây bắt đầu những ngày đau thương
Tự bái lại kia cầu xin thuế vần Gợi gắm yêu thương thiếp nhờ em vũ đá
Tiếc đành bán đi cho người để thu
cha Khỏi gông siềng ngục tố
Từ nay kiêu đánh phụ trang thiêng lĩ Đoạn hồ cầm thiếp vương thuy kìu
Vài dòng biếc lĩ
Một tình hay hưu ý
nàn kiều viếng thăm mù đạm tin
Gặp kiếm trọng nghi trời bán dưới đường
Nào ngơ hồng ngán bạc mền
tạo khóa võng ghét sự ven toán
Sao trăng công khuất nghèo trơn giang
Ngàn đời quấy vơi tay thi vì sát ngược quỳnh đáu tâm người
Gương bạc mền bao đời vẫn thêm
Má hồng mền bạc chướm sâu Đoạn trường ai khói qua cầu mà mong
Trán tự thiêng lĩ
nàn vương thuy kìu Lệ trao xa từ đây bắt đầu những ngày đau thương
Tự bái lại kiều cầu xin thuyền vân
Gợi gắm yêu thương thiếp nhờ em vũ đá
Này khiết đành bán đi cho người để
cứu cha khỏi gong siềng ngục tối
Từ nay kiều đánh phụ trang thiêng lĩ đoạn hồ cầm
thiết thương thuy kìu vội nghiêng nét mực vài dòng
đêm thương biệt lĩ
Thuê vờ
Gợi gấm yêu thương thiệp nhà em vô đá
Tấm thân này thiết đành
Bán đi cho người để cứu cha
Đoạn hồ cầm thiếp vương thuê kêu vội nghiêng nét mực vài sòng
Điệt lý
Hư nấy kêu đánh phũ trang thiên lý
Đoạn hồ cầm thiếp vương thuê kêu vội nghiêng nét mực vài sòng
Điệt lý