Đời đã không mây, và những không mây
Tiếp theo sao để trôi tất cả
Sống trong tranh, sống đời lạnh đênh
Chẳng mãi ấm gia đình, đôi khi tội tình
Nhìn gương mà thương bóng mình
Thua mới yêu xưa, người đã cho ta
Những đam mê từng đêm rất lạ
Lúc chia xa, người lại cho ta