-
qua. Thì thầm vài lời buốt đắng in trên làn da người hiền hoá ma. Thương cho thân ngọc ngà. Bơ vơ khi chợt già. Gieo lời ru mù trong bóng đêm ta bà ha . Đi qua vách núi. Anh còn để bài thơ . Trong em có
-
Bài hát Ngốc - Hương Tràm. Có rất nhiều những câu chuyện . Em giấu riêng mình em biết. Cũng bởi vì hạnh phúc của mình. Muốn gìn giữ nên em đành lặng im. Có những lần anh dối em. Em vẫn nhớ những lần
-
Nghẹn ngào từng câu nói. Mệt nhoài trong đêm tối. Cảm xúc em giờ đây vỡ vụn. Đừng giả vờ yêu em. Đừng giả vờ bên em. Anh cứ đi với ai kia đi. Chẳng thể yêu anh nữa rồi anh ơi. Vì em quá ngốc. Nên mới
-
Hoh hoh hoh. Cùng anh băng qua bao đại dương. Cùng anh đi vượt ngàn con đường. Phiêu lãng như áng mây trời. Xanh ngát như giấc mơ ta. Và đời vẫn thế vẫn mãi trôi. Tháng năm dài mình có đôi. Dù là
-
Hoh hoh hoh. Cùng anh băng qua bao đại dương. Cùng anh đi vượt ngàn con đường. Phiêu lãng như áng mây trời. Xanh ngát như giấc mơ ta. Và đời vẫn thế vẫn mãi trôi. Tháng năm dài mình có đôi. Dù là
-
Bài hát Em Đi Tìm Anh - Noo Phước Thịnh, Hồ Ngọc Hà. Anh đi tìm em, nơi vực sâu nơi màu nắng khuất xa. Anh đi tìm em, nơi bình yên không gọi tên chúng ta. Em đi tìm anh, con đường quen sao giờ như
-
hát lớn. Và chắc chắn là em cũng thích đồ ngọt. Còn anh biết chỗ ăn ngon. Vì anh ngốc nghếch không biết làm gì. Để em hiểu được những điều anh suy nghĩ. Vì em vô tư cũng rất hiếu kỳ. Sợ em sẽ quên anh
-
, còn thương cây nhớ cội. Anh xa người anh buồn lắm người ơi. Bây giờ hai đứa hai nơi, buồn không dám nói, trách ai bây giờ. Ngốc ơi, ngốc ơi, yêu nàng mà không dám nói. Để bây giờ tình rẽ, rẽ đôi nơi. Để
-
Lặng ngắm ánh sao trời với bao mong đợi . Hạnh phúc quá xa vời đành chôn giấu thôi . Bao ngày qua nén thương đau mà vì – đâu - ta mất nhau. Vấn vương hay đợi chờ vẫn một mình bơ vơ – MÃI. Hợp
-
Góc phố nơi anh hẹn,cành ngọc lan xoã bóng mát. Toả hương bát ngát. Báo với em ngày cuối thu buồn. Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn mà chẳng thấy anh. Từ ngày nào anh mới quen em. Vẫn cây ngọc lan
-
Thật khó để cứ nhìn theo anh như thế thật rất khó. Em vẫn giấu bản thân mình sau. Những nụ cười ngốc nghếch ấy. Rằng em vẫn biết càng gần anh hơn. Càng khiến con tim em nhớ anh. Huh đếm cứ đếm từng
-
Hãy Thứ Tha Cho Em - Hồ Ngọc Hà. 1. Em không tin trong phút quá vội vàng. Em vô tình lạc mất anh nặng lòng bao trái ngang. Sao anh lặng im không nói chi. Chẳng nói, chẳng nói dẫu một lời sau cuối. Em
-
ghét luôn cả hiện tại . Ngày còn yêu, em bảo anh đừng giữ . Mà hãy cho em thấy anh yêu em nhiều, anh đã thử . Một ngày mưa, em bảo anh thật ngốc . Vì đã không để lại cho mình đường lui anh bật khóc . Quá
-
dần lớn dần lớn. Anh giờ đã trông thật cool. Nhiều lúc tôi không sao giấu được. Cảm xúc khi nhìn vào mắt anh. Thích sao chẳng nói. Em chờ một tiếng yêu từ anh. Ngốc ơi là ngốc. Người ta thương anh vậy
-
lựa chọn Honey , em yêu ai cũng vậy , hãy yêu anh đi Honey . Ná na nà ná na . Lá la là lá la , lá la là lá la , lá la là lá la , la lá la là . Nà na ná nà na ) . ( em yêu ai cũng vậy hãy yêu em anh đi
-
lựa chọn Honey , em yêu ai cũng vậy , hãy yêu anh đi Honey . Ná na nà ná na . Lá la là lá la , lá la là lá la , lá la là lá la , la lá la là . Nà na ná nà na ) . ( em yêu ai cũng vậy hãy yêu em anh đi
-
bờ môi xiết ôm, đừng vội vàng quên. Rời xa anh mãi . Xin đừng đi, anh cần em nhớ em. Lá vàng rơi xuân hạ tới, đông và thu nhớ em. Ver rap. Anh có thể vẽ em thật kiêu sa, nét ngọc ngà trên áo còn thêu
-
Nhìn thẳng vào mắt anh và xem anh nghĩ gì Tưởng rằng đắm say mà anh không biết gì Em ơi cùng anh tay trong tay ngoài đó Hãy cứ để anh ở nơi đây một mình Tại vì sao mà anh yêu lại ngốc ngách như vậy
-
Bài hát Na Na Na (Joanna) - Đan Trường. Chỉ một lần gặp anh con tim em đã yêu. Na na na na na na, na na na na na na. Và dường như không gian chỉ có ta. Na na na na na na, na na na na na na. Chỉ một
-
Góc phố nơi anh hẹn. Cành ngọc lan xoà bóng mát. Toả hương bát ngát. Báo với em ngày cuối thu buồn. Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn. Mà chẳng thấy anh. Từ ngày nào anh mới quen em. Vẫn cây ngọc
-
niu em như đóa hoa còn em xem anh như trăng ngọc ngà. Tự do như mây vàng mình phiêu du non ngàn, dẫu trần gian bao la đến đâu nơi anh là nhà. Khi anh qua thung lũng và bóng đêm ghì bàn chân. Đời khiến