-
Bài hát Ngốc - Hương Tràm. Có rất nhiều những câu chuyện . Em giấu riêng mình em biết. Cũng bởi vì hạnh phúc của mình. Muốn gìn giữ nên em đành lặng im. Có những lần anh dối em. Em vẫn nhớ những lần
-
hoa mới nở . Vạn người thầm mong được đưa đón chân em . Xót xa anh còn trắng tay hoa . Sách đèn nợ chưa dứt, nên lận đận truân chuyên . Đôi ta đứa đầu sông cuối sông . Bao nhiêu cách trở mình em thôi
-
. Màn đêm trôi mà đôi môi. Không rời đôi môi. Anh như kẻ tồi. Một mình ngẩn ngơ chỉ biết giả vờ. Mình như kẻ ngốc đứng một mình. Khóc khóc khóc một mình. Rồi che giấu đi những ân tình. Mãi mãi giữ riêng
-
Bài hát Còn Lại Một Mình - Đan Trường. Sáng tác Nguyễn Ngọc Thiện. Rồi một ngày kia em đi xa . Không còn ai chung bóng anh, đã không còn ai hỏi han đêm ngày . Còn lại một mình anh ôm bao giá băng
-
Bài hat ĐẠI MINH TINH - OUR SONG VIETNAM, Ngọc Anh, Hoàng Hải. Cô ta thật huy hoàng. Đứng giữa hào quang đang chiếu sáng. Cô ta đẹp ngỡ ngàng. Bao nhiêu là hoa, son, phấn, ngọc ngà. Người săn đón
-
Chắc còn nhớ những ký ức phai nhoà. Chắc người vẫn ngồi đó với khoé mắt đắn đo. Nỗi buồn vẫn còn đấy khi ta viết tâm tình. Pha mực loan tô lên bức tranh thêu mình. Ta nghe tim mình đớn đau. Người
-
tôi cũng bởi lời thề non hẹn suối. Trong nét mặt nhớ người. Hôm đi còn gặp nỉ non suốt đêm những lời. Ɲào là nói tặng tấm hình để bớt lẻ loi. Và còn thề thốt đầu môi уêu chỉ có mình tôi suốt đời. Từ khi
-
Mình yêu nhau đi cho qua mộng dài. Mình yêu nhau đi ngây thơ khờ dại. Mình yêu nhau đi trao nhau một vài chiếc hôn vào lúc cần. Nhớ ôm chặt rất chặt chẳng buông. Mình bên nhau đi qua bao cuộc tàn
-
giặc từ Đông ra Bắc. Một vầng ngũ sắc, toả chí khí anh hùng. Cả thiên giới mến phục Thánh Minh Xứ Nghệ. Ai lính ông đồng ông nhớ về Nghệ An đất ông. Sáng ra sông Lam kéo lưới, chiều nghe câu hò ví dặm
-
Như mọi ngày, mỗi sớm em thức dậy. Chuẩn bị cho mình một ly cà phê đầy. Như mọi ngày, một mình em xuống phố. Bước ra đường chẳng quên đem chiếc ô. Bạn em thường hỏi rằng một mình em thấy sao. Nhìn
-
hoa tình yêu. Tiếng côn trùng đổ gục vào em. Trắng trong ngọc ngà, bóng ai mờ dần. Chỉ thấy khát khao gằn lên trong màn đêm. Đôi môi anh rực cháy. Cắn nát cả mùa đông lạnh giá. Uống cả mùa hạ đang qua
-
. Mùa xuân đến trên tay. Hoa nở thời nắng muộn. Vẫn như còn thơ ngây . Thơ anh cô ấy cất. Chỉ dành riêng cho mình. Tình anh cô ấy đợi. Chờ cho đến bình minh. Có anh chàng hết ngốc. Mắt đã mở rồi nè. Tai
-
Bài hát Ngốc Ơi - Đan Trường. Ngốc ơi, ngốc ơi, yêu nàng mà không dám nói. Để bây giờ tình rẽ, rẽ đôi nơi. Để cho ai tơ lòng không se mối, tình chia hai lối buồn lắm ngốc ơi. Chắc bên kia ai cũng sầu
-
-
Dear myself and I. Năm nay mình đã lớn chưa. Vẫn hay thường nhớ. Bâng quơ vài chuyện lúc xưa. Đã có những đêm vu vơ nằm nghĩ. Nếu biết trước tương lai sẽ thế nào. Rồi lại vô thức chìm vào giấc say
-
Rồi ai cũng phải lớn. Rồi ai cũng phải nhận ra . Từ những lần vấp ngã. Khi đôi chân yếu mềm. Nơi duy nhất có thể về là nhà. Giờ con cũng đã lớn. Dù vẫn còn chút nào đó ngốc nghếch . Dù cho. Đôi khi
-
. mình thật ngu ngốc . khi gặp ai đều nghĩ ngay đến dài lâu. và cuộc tình đẫm nước mắt như bộ phim. đầy tiếc thương mình mãi cuốn vào xem. rồi anh mãi không còn em. chớ quên vội . lúc anh nhẹ thấm đi
-
Mình chia tay nhé sẽ thôi mưa thêm giấc mơ đầu. Mình chia tay nhé giống như trở về ngày đó chưa gần nhau. Chưa hề quen biêt, chưa hề vẫn vương về nhau. Không thương cũng không nhớ nhung gì thêm. Mình
-
. Muốn thấy trời trong. Phải trải qua bao phen bão giông. Do thân mình không. Ai đỡ nâng ai dang tay chống. Cỏ cây chen trên vách đá. Cá ngược sông cá vẫn phải bơi. Thì phong ba vùi dập. Ta sao thể gục ngã
-
Đêm buồn hơn từng giọt mưa rớt bên thềm. Lắng nghe nỗi niềm, dòng nước mắt còn vương vấn. Bước chân lạc trong ký ức vô hình. Giữa những nỗi đau vô định. Một mình ôm mối tình. Vì ai mà khóc. Mà dấy
-
Bài hát Em Chẳng Phải Đồ Ngốc - Trương Thảo Nhi, Suboi. Giơ bàn tay chạm khẽ bờ môi và cho tiếng yêu thương ngập tràn nơi con phố dài khi lần đầu mình hẹn nhau. . Mắt nhìn nhau và say đắm với bản
-
chăng lòng tôi . Đường em đi lụa gấm ngọc ngà . Đường tôi đi phong ba bụi trần . Tìm đâu một lối cho đôi mình . Thôi đành chấp nhận bẽ bàng . Nhìn nàng nuốt lệ mà đi . Nuốt lệ mà đi người ơi . Vì tình yêu
-
thu mưa reo mòn gót nhỏ. Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ. Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua. Trên bước chân em âm thầm lá đổ. Chợt hồn xanh buốt cho mình
-
Tôi khóc chừng nửa năm rồi tôi nín. Anh biết đó, nước mắt ở đâu khóc hoài. Tôi đã không còn quan trọng chuyện đúng sai. Tìm lại nếu giữ được ai. Anh hiểu tôi không phải là ngu ngốc. Bọn mình đã lâu