-
Bài hát Ngốc - Hương Tràm. Có rất nhiều những câu chuyện . Em giấu riêng mình em biết. Cũng bởi vì hạnh phúc của mình. Muốn gìn giữ nên em đành lặng im. Có những lần anh dối em. Em vẫn nhớ những lần
-
Ai đã từng đặt chân đến Ngọc Lặc. Về quê tôi có dòng Sông Cầu. Chảy đây dòng nước trong xanh. Đây tượng Bác Hồ dựng trên đồi cao. Như nhìn chúng cháu ngày đêm học hành. Văn hoá Ngọc Lặc ngày ngày
-
-
-
-
Bài hát Anh Chẳng Quan Tâm Em Nữa Rồi - VAnh, Phạm Nguyên Ngọc, BMZ. Suốt hai hôm em không nhận được một tin nhắn, một lời anh hỏi thăm. Cùng nhau đi quán ăn lúc 5 giờ hú hu. Muốn rong chơi cuối tuần
-
Em còn đắn đo. Anh chênh vênh thôi. Anh mong một lý do. Anh không mong em xin lỗi. Triệu những bình yên. Em trao cho anh. Giây phút này vẫn còn. Như triệu lần anh xa. Triệu những vòng tay. Em trao
-
Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được. Nếu không phiền sau cuộc gọi này vui lòng thực hiện đủ các bước. Vui lòng xóa số, xóa tên, nếu lỡ thuộc rồi thì tập quên. Xóa số, xóa tên, từ n
-
-
Bài hát Ngốc Ơi - Đan Trường. Ngốc ơi, ngốc ơi, yêu nàng mà không dám nói. Để bây giờ tình rẽ, rẽ đôi nơi. Để cho ai tơ lòng không se mối, tình chia hai lối buồn lắm ngốc ơi. Chắc bên kia ai cũng sầu
-
-
nhưng xiêu lòng nhau. Tôi thấy hoa xanh trên cỏ vàng. Ngày vui đang mở màn. Trời quang mây tạnh cho nụ cười thêm rõ ràng. Tôi thấy phăm phăm đoàn tàu đang chở hàng. Đi xuôi về ngược cho nhịp đời không lỡ
-
Không cần mang giày cao gót, không cần phấn son cầu kì. Mà khiến anh nằm mơ em đêm ngày, bên cạnh em bình yên quá. Anh chỉ muốn say mãi trong làn tóc thơm dịu dàng. Hay là anh gặp ba má xin được rước
-
-
chưa từng quen. Nơi chỉ có mình ta. Nơi chỉ có anh và em. Chuyến đi với em anh thấy mình chẳng còn đơn độc. Đi cùng em hành trình biker anh thấy cát bụi đường đẹp hơn ngọc. Lồng ngực thấy dễ thở hơn, mắt
-
muốn về nhất thì trong thế gian này ai đứng nhì?. Cái thân giác như con tê giác mà được bộ não thì như học sinh. Đã lương tháng chưa đầy 5 triệu mà muốn người yêu thì như Ngọc Trinh. Mày chìm đắm trong
-
-
Stubborn - T. R. I, Minh Triều. Em từng nói anh luôn thờ ơ luôn hờ hững. Em từng nói anh như người điên như người dưng. Bao lời nói quan tâm mà như lời cay đắng. Theo một thói quen anh chìm sâu vào