-
Phạm Quỳnh Anh. Mẹ xin lỗi vì đã đọc trộm nhật ký của con. Vì mẹ lo lắm chẳng biết trong thâm tâm con nghĩ gì?. Rồi mẹ nhìn thấy, mẹ thấy con buồn vì chuyện tối qua. Mẹ lỡ nặng lời, lỡ nặng lời làm
-
Tôi đã từng yêu người em yêu. Từng say đắm ánh mắt với nụ cười. Từng tha thiết muốn ở bên cạnh anh suốt đời. Chỉ khác em, tôi là người đi trước. Xin em chớ đừng lo sầu vì tôi. Tôi đang nói đến quá
-
chị nhận ra, chị nhận ra. Rằng Chị yêu anh!. Chị yêu anh lắm anh à!. Chị yêu cái cách anh thật ngô nghê. Chị yêu cái cách anh nhẹ vỗ về. Rằng Chị yêu anh!. Cùng nhau ta chứng minh là. Tình yêu chẳng có
-
Phạm Quỳnh Anh. Mẹ xin lỗi vì đã đọc trộm nhật ký của con. Vì mẹ lo lắm chẳng biết trong thâm tâm con nghĩ gì?. Rồi mẹ nhìn thấy, mẹ thấy con buồn vì chuyện tối qua. Mẹ lỡ nặng lời, lỡ nặng lời làm
-
Khi đào mai bên hiên khoe sắc tưng bừng. Là lòng tôi nao nức bước chân. Muốn đi xa để. Để quay trở về. Qua một năm cùng bao niềm vui nỗi buồn. Nhiều người đến đi chẳng nhớ gì. Chỉ có gia đình. Vẫn luô
-
-
Chỉ muốn bên anh lắng nghe. Những vô tri chẳng đuôi với đầu. Dù thế gian có phai màu. Thì hai đứa vẫn bên cạnh nhau. Rồi ngày tháng trôi đi đến khi. Những tâm tư chẳng còn phai giấu. Em chỉ muốn làm
-
Khi đào mai bên hiên khoe sắc tưng bừng. Là lòng tôi nao nức bước chân. Muốn đi xa để, để quay trở về. Qua một năm cùng bao niềm vui nỗi buồn. Nhiều người đến đi chẳng nhớ gì. Chỉ có gia đình vẫn luôn
-
-
-
còn thì anh không khóc. Làm sao anh phải khóc. Tại sao anh phải khóc?. Anh đâu có khóc. Anh đâu có khóc đâu em à
-
Sao anh không còn nhớ ngày đầu tiên. Sao anh không còn giữ nhiều lưu luyến. Sao anh không hề biết. Em đã hy sinh quá nhiều. Sau cơn mê anh thức dậy hoang mang. Xung quanh anh là tối lạnh xơ xác. Em
-
. Hãy đi cùng người mà anh muốn. Đi cùng người mà anh say. Đi cùng người mà anh. Thấy vấn vương thấy nhớ thương. Để cho cuộc đời của tôi. Phút giây bình lặng vì không. Có anh một ngày của tôi. A day
-
không chia rời đâu. Thế giới cứ muốn xô ta đi. Hai phương trôi qua. Phong ba giật mình. Một ngày chợt nhận ra. Nơi đâu thuộc về chúng ta à ha há. Giờ em mong chỉ một điều thôi. Được cùng anh tay ghì chặt
-
hoa trắng rơi . Chôn vùi nơi đó . Bóng dáng em lặng yên . Bao niềm hạnh phúc thật gần . Giữa cuộc đời nhỏ nhoi . Bao lần giông tố . Đã đi qua đời anh . Bao hoàng hôn tím ngắt . Rơi trên dòng sông . Bao
-
Dừng chân một chút đi. Ngày qua em đang mệt mỏi. Trên đôi mắt nhoà. Cứ lang thang hoài. Em biết nơi đâu là bờ. Anh vẫn đứng. Nơi giữa con phố đông chờ em. Mình còn yêu nhau phải không em. Vì ngày qua
-
Bài hát Nhạt - Phan Mạnh Quỳnh. Ta từng là lẽ sống. Ta từng là ánh sáng nơi nhau. Nhưng điều luôn nói trước đây, . Cho rằng chuyện chẳng đổi thay . Hôm nay nên xem lại. Ta chạy theo ý nghĩ riêng. Ta
-