-
phương trời em bình yên nhé. Thì thôi em nhé đôi mình từ đây. Sẽ xa nhau để yêu nhau nhiều hơn . Đường xa em bước em bình yên nhé. Sẽ có người từng ngày chờ em. Và khi đêm xuống anh sẽ cầu chúc. Những giấc
-
Tự nhiên đang yên lành, thì bỗng cái vèo. Tết đến làm lòng em thấy cheo leo. Tết ơi, biết không, em sợ Tết như em sợ con khủng long. Sợ phải gói bánh chưng ngồi đau hết cả lưng. Sợ phải đi ra đường
-
Bích Phương. Tình cảm này khó nói. Nếu thật sự chẳng thể giấu nữa. Thôi đừng lo em hứa. Rằng sẽ từ chối anh nhẹ nhàng. Tình cảm này khó nói. Nếu thật sự chẳng thể né tránh. Nói thật nhanh đi anh. Để
-
quên chân thành ở lại Rồi từ đó thời gian cũng qua mau Rồi từ đó bên trong trái tim anh Nỗi nhớ lỡ đầy Cả một thành phố Thành phố đơn phương Ở đó khi tên em Thành phố này có những thứ lạ lắm Là nụ cười
-
Nhạc Hoa Lý Ngọc Cương. Lời Việt Quyên Phương. Hoa bay ngang trời. Hoa rơi tay người. Hương sắc nơi trần gian. Bao vấn vương ưu phiền. Mơ như mây trời. Bay thênh thang giữa đời. Không ước mong giàu
-
ngày tháng qua mình bên nhau. Từ bỏ từng phút giây hẹn thề trao nhau ngày đó. Giờ đây ta cách xa mỗi đứa hai phương trời. Chỉ còn quá khứ kia lặng yên trôi
-
suy tư, vấn vương, so đo. Mặc kệ nơi cuộc sống ai kia đổi thay. Và cùng tìm về một nơi xa, bay cùng gió. Mãi mãi là anh, yêu em không lý do. Anh sẽ luôn kề bên em chạy về phía bên kia bầu trời. Nắm lấy
-
Bài hát Anh Ba, Chị Tư - Đan Trường, Cẩm Ly. Nghe nói anh Ba xóm trên rất đa tài . Anh kéo đàn cò nghe ngọt sớt cái lỗ tai . Nghe nói cô Tư nổi danh nhất xóm ngoài. Giọng ca như chim hót. Mấy anh
-
yêu cách xa ,. nên hết mặn nồng, phương trời năm xưa , anh còn nhớ hay quên, riêng em vẫn nhớ, . cầu chúc anh sẽ yên lòng. Mỉm cười thật tươi , sẽ không buồn không khóc, sống tốt nhé anh ,. đừng vì
-
Em như hoa dịu dàng nồng nàn . Khiến con tim ta nhớ nhung từng đêm. Ánh mắt ấy hiền hòa mặn tình. Anh trai nghèo nhưng đem lòng thương cô. Con sông quê nơi mình thường ngồi. Dưới bóng trời nơi phương
-
, yêu ngất ngây. Giờ đây hai đứa hai phương trời xa. Lúc em ở bên tôi. Sao em chẳng tin, sao em chẳng trao, sao em chẳng nói một lời thôi. . Rằng em vẫn yêu tôi, bỏ lỡ đi mối duyên tơ. Không ai nghĩ suy
-
luôn nghĩ em ở đó, luôn ở đó. mà trong khi em biết anh thì muốn được tự do. đến khi nào anh mới bớt suy nghĩ nhở?. traitimtrongvang đến khi nào em mới biết bỏ thuốc nhở?. Bích Phương người mà em yêu em
-
giăng nỗi lòng. Buồn thay giấc mơ còn dở dang. Khi tình yêu trao nhau lỡ làng. Bước đi chẳng đành,. Em ôm theo mình nỗi đau. Hết đông rồi, có khi nào xuân sang. Vội ghé thăm qua những đâm chồi non biếc
-
anh ngậm ngùi từ xa dõi theo người. Còn lại những vấn vương , chẳng dám mong em hiểu hết lòng anh. Đôi khi cố gắng để quên. Nhưng anh không biết tại sao. Dẫu em không thuộc về anh. Đơn phương yêu một
-
anh ngậm ngùi từ xa dõi theo người. Còn lại những vấn vương , chẳng *** mong em hiểu hết lòng anh. Đôi khi cố gắng để quên. Nhưng anh không biết tại sao. Dẫu em không thuộc về anh. Đơn phương yêu một
-
quanh ta đang mờ tắt dần. Không cùng sinh những sát vai. Cùng cạn ly uống ta sầu với nhau. Này bạn ta chẳng lo đời mình là anh em
-
em lớn từ cô bé giờ thiếu nữ. Tự hào biết mấy. Mong bình yên sẽ đến. Cùng bầu trời đã có nhau. Dù chỉ là một giấc mơ. Tơ duyên tình ta chắc lỡ làng. Lạnh lùng ôm băng giá. Chuyện gì buồn cũng chống qua
-
suy tư, vấn vương, so đo. Mặc kệ nơi cuộc sống ai kia đổi thay. Và cùng tìm về một nơi xa, bay cùng gió. Mãi mãi là anh, yêu em không lý do. Anh sẽ luôn kề bên em chạy về phía bên kia bầu trời. Nắm lấy
-
đẹp tựa ngàn muôn ánh sao. Dịu dàng mong manh em xinh như cánh hoa đào. Tình đơn phương. Đôi khi thấy em cười vui. Lòng anh xao xuyến. Nàng ơi hay biết chăng. Anh đã yêu từ lâu. Đôi khi bên em thơ ngây
-
TUỔI GÌ MÀ CHẲNG THÍCH LÌ XÌ - BÍCH PHƯƠNG ft. BÌNH GOLD. Sản xuất âm nhạc Tiên Cookie. Sáng tác Huỳnh Hiền Năng. Phối khí DươngK. BÍCH PHƯƠNG. Đã từ rất lâu chẳng còn ai lì xì em nữa. Cha mẹ ngó lơ
-
yên khi đất nước vẫn còn nguy. Dòng máu rồng thiêng, tự hào một khoảng trời riêng. Với những con người hi sinh cả xương máu. Đánh lũ giặc tan tành không cho đường lui và không còn nơi nương náu. Việt